tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post5414606449509931625..comments2023-08-11T03:00:49.483-07:00Comments on quyên: đi về đâu...Unknownnoreply@blogger.comBlogger2125tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-31249550965565117672009-02-24T09:56:00.000-08:002009-02-24T09:56:00.000-08:00Cũng may là em chị không sao. Nghĩ lại hồi đó mình...Cũng may là em chị không sao. Nghĩ lại hồi đó mình đi coi phim mà như đi mua hàng xa xỉ phẩm chị ha. Chen chúc vô mua vé đã rồi chen chúc vô rạp, tới hồi coi phim xong còn chen chúc đi ra. Vậy mà gần đây em đọc đâu đó, có người chê cái lối xếp hàng rồng rắn có trật tự của dân Mỹ, chả nhẽ lúc nào cũng chen lấn xô đẩy mới là văn minh (mạng)?zenhttp://www.blogger.com/profile/15834632048310363154noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-22106521088416212622009-02-24T06:10:00.000-08:002009-02-24T06:10:00.000-08:00Chị có kỷ niệm nhớ đời phim này. Lúc đó nhỏ em chị...Chị có kỷ niệm nhớ đời phim này. Lúc đó nhỏ em chị chắc cũng cỡ Nì chị dắt vô xếp hàng và dặn nó dù chen lấn cũng phải cố chui vô. Khi rạp mở cửa thì hàng ngũ không còn nữa mà người ta chen ùa lên. Giòng người tách 2 chị em lúc đó chút xíu ra 2 phía và nhỏ em được đẩy lên trước chị chút xíu. Chị trong lòng đang mừng thấp thỏm vì em được đẩy lên trước thì nghe nó khóc ré lên. Khốn nạn mấy thằng thanh niên nó đến sau chen lên leo cả lên người khác! Thế là người ta hỗn lọan chen nhau. Nhỏ em bị chìm trong biển người. Chị hét lên kêu cứu, mấy người lớn lôi được em chị ra nó te tua bầm dập mà tay còn ôm chiếc dép, chiếc kia đứa nào lấy mất bà nó luôn tìm không ra. Cuối cùng thì cũng coi được phim.kikihttp://www.blogger.com/profile/01020720082026908175noreply@blogger.com