tag:blogger.com,1999:blog-50933740146587196072024-03-12T20:17:27.465-07:00quyênUnknownnoreply@blogger.comBlogger1219125tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-48792476748650228922012-05-20T13:03:00.000-07:002012-05-21T13:06:22.670-07:00sáu mươi lăm!<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjHT7G0wX4DVfmKZUBr6vWFmgth2dL-QiwqlwBEnsmiOh5aYYv8dwCTKWfPb4CoC1mPKkS8uKgJj0pWcs7NsAooBevcsucesawPI4Jx2HWYEGTn-e1FFeJZpuAr2ecXvRiabYBWMHUe33JO/s1600/IMG_7191.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="418" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjHT7G0wX4DVfmKZUBr6vWFmgth2dL-QiwqlwBEnsmiOh5aYYv8dwCTKWfPb4CoC1mPKkS8uKgJj0pWcs7NsAooBevcsucesawPI4Jx2HWYEGTn-e1FFeJZpuAr2ecXvRiabYBWMHUe33JO/s640/IMG_7191.JPG" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: center;">
món quà bất ngờ...</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjHnL2M54w8uBiS_J7I3TfvNV_fM8gPWc4Cx06c0LCf4la1U-PXZRYxjp27SY6jzDGDELTcGJNmqml4kBhTr4Ql-pvyFJG5xHcKYXbFn0iMRVD86UvLEgG9MOjpQsSqq_1TUhcLnyocHhkf/s1600/IMG_7216.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjHnL2M54w8uBiS_J7I3TfvNV_fM8gPWc4Cx06c0LCf4la1U-PXZRYxjp27SY6jzDGDELTcGJNmqml4kBhTr4Ql-pvyFJG5xHcKYXbFn0iMRVD86UvLEgG9MOjpQsSqq_1TUhcLnyocHhkf/s640/IMG_7216.JPG" width="440" /></a></div>
<div style="text-align: center;">
...trong ngày sinh nhật! :)</div>Unknownnoreply@blogger.com5tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-91949083627466716422012-05-16T14:12:00.000-07:002012-05-16T14:12:08.276-07:00nấu ăn 101<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh9xSI0DewdDNMdvucQ_iJhtUz-6qWMWvxesMW4u1K6hHCekqvZVlulwP7FImRE0pNYphGVAtPQR-Z4lcuTaeiuAEJrlnnUt23pqZouPespzR9aExYjK0lnv9hABTV93LTk0Xo_c1JlN_Uu/s1600/IMG_6863.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh9xSI0DewdDNMdvucQ_iJhtUz-6qWMWvxesMW4u1K6hHCekqvZVlulwP7FImRE0pNYphGVAtPQR-Z4lcuTaeiuAEJrlnnUt23pqZouPespzR9aExYjK0lnv9hABTV93LTk0Xo_c1JlN_Uu/s640/IMG_6863.JPG" width="640" /></a></div>
Món đầu tiên mẹ bày dĩ nhiên là món quốc hồn quốc túy rồi. Con ghi công thức vầy, pha đi pha lại sao mà nhà mình ăn cá chiên tới ba ngày liền luôn. :)Unknownnoreply@blogger.com10tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-68267999202679511322012-05-14T13:12:00.000-07:002012-05-14T13:12:18.725-07:00ngày của mẹ<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg24oi3gJ6Oi2EDW0n40WOBOTB0dAj2CL4pcT5EZSC_1lM5VhuwSOUhx14dwjDY9usUHraIOz3hmECe138q38K3Iy6M6AHRhXwOC_clcuqFP1ptzRKNkmhxTyceP6caCu-esZkVmBmr_tCN/s1600/IMG_7039.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg24oi3gJ6Oi2EDW0n40WOBOTB0dAj2CL4pcT5EZSC_1lM5VhuwSOUhx14dwjDY9usUHraIOz3hmECe138q38K3Iy6M6AHRhXwOC_clcuqFP1ptzRKNkmhxTyceP6caCu-esZkVmBmr_tCN/s640/IMG_7039.JPG" width="438" /></a></div>
<div style="text-align: center;">
có người nói yêu thương mình sống chết vầy nè. </div>Unknownnoreply@blogger.com11tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-66481211250466069082012-05-11T10:11:00.003-07:002012-05-11T10:20:32.026-07:00cấp hai<div style="text-align: justify;">
Đôi lúc cũng giật mình thảng thốt nghĩ sang năm là thằng Nì đã vô cấp hai rồi. </div>
<div style="text-align: justify;">
Chiều qua cả nhà đi thăm trường (sang năm sẽ là trường của nó). Điều đầu tiên mẹ nghĩ tới là trường rộng vầy, lại phải đổi lớp theo tiết, nó vác cái cặp khổng lồ nặng chịch của nó có chạy kịp không biết. Xong rồi trên đường đi tới hội trường lớn, bắt gặp vài cô bé mắt xanh mỏ đỏ, mặt đồ rất tiết kiệm vải, mẹ không biết nói gì hơn nữa, chỉ nghĩ chắc là ngoài giờ học nên mới ăn mặc vầy.</div>
<div style="text-align: justify;">
Hội drama đang diễn vở Romeo và Juliet. Con đăng ký môn tự chọn là 'spinning wheel' nên spin trúng lớp nào thì học lớp đó. Mẹ hỏi có khi nào con lại trúng vô lớp drama này, sang năm đứng trên sân khấu diễn kịch không con hả? Nó cười không tự tin lắm. Trong đầu nó nhắm lớp làm đồ gỗ hay làm kim loại. </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjIwAalBXz79AYRIbGwCT9f2ZPhObyoU4WzTW384z4ymRXTSwU3gDbx9jgIwOXeJEam_mePs4prYWkljkpp3GInyfknkMErCirjRgfCdnfs8IMGtykpikP4B-HDlga3mi3b12aYqPuuzmuh/s1600/IMG_0890.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="290" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjIwAalBXz79AYRIbGwCT9f2ZPhObyoU4WzTW384z4ymRXTSwU3gDbx9jgIwOXeJEam_mePs4prYWkljkpp3GInyfknkMErCirjRgfCdnfs8IMGtykpikP4B-HDlga3mi3b12aYqPuuzmuh/s400/IMG_0890.jpg" width="400" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
Qua lớp văn, lớp khoa học. Thằng con đứng lừng khừng nghe cô thầy giới thiệu với vẻ mặt puzzle. Mẹ biết con cần gì rồi. Trên đường về dặn con phải tập dạn dĩ chút hỉ, tập hòa nhập và xã giao chút hỉ. Cấp hai không thu gọn trong thế giới nhỏ tí như cấp một.<br />
Lúc qua lớp văn, thấy trên bảng, cô giáo đang cho thảo luận về "The Hunger Games". Cũng được đi. Nhìn trợt qua giá sách, thấy Twilight và New Moon nằm chễm chệ trên đó. Ực. Nào giờ mẹ cứ xếp loại mấy loại truyện này theo đánh giá của tiệm sách là của khán giả Young Adult. Mẹ cho nó đọc cuốn đầu Hunger Games nhưng phim còn đang chần chừ chưa muốn cho coi, Twilight và New Moon thì khỏi bàn tới. Xong qua tới thư viện, lại thấy truyện 'The Host' bày trên giá sách. Ực.<br />
Ba Nì nói thảo nào con nít ở đây 'lớn' nhanh quá.</div>Unknownnoreply@blogger.com6tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-85616920646971307292012-05-10T13:59:00.000-07:002012-05-10T13:59:03.190-07:00không cớ gì...<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgtBwSp-JW8HUG2LtqC2nKlk2DWc1iaM2A81Bqic35wZTUnEKFTxRRgYdJsER-UGDffC3ygR0DJvIhJftT8upSpz2KjVzg0N60rq-CcKKl-XUA95O9magOoYfrNCESurJm7MdoAwdGD8IPB/s1600/BB0I3862.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="435" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgtBwSp-JW8HUG2LtqC2nKlk2DWc1iaM2A81Bqic35wZTUnEKFTxRRgYdJsER-UGDffC3ygR0DJvIhJftT8upSpz2KjVzg0N60rq-CcKKl-XUA95O9magOoYfrNCESurJm7MdoAwdGD8IPB/s640/BB0I3862.jpg" width="640" /></a></div>
... phải chờ tới dịp gì, bình thường chẳng phải chị em mình vẫn muốn mấy ông đùm túm tay xách nách mang như vầy sao? (hình không phải của mình tự mình ké được cái lưng, của D. đó)<br />
Gởi lời chúc (sớm) tới những bà mẹ mình thương! :)Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-67240265118844994532012-05-04T10:10:00.000-07:002012-05-10T13:55:54.934-07:00happy hour<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgBJGf6MnqMQ4ToaK4zo_xGhA-j_GcbUIoJ7w7EvBEVOFmRIRIOL1lZ5hIDo4nJI1E0YPEgkOaGvn4u3dHbbsAQpRS2ydAaZAJ8EuSLA-gw4Lj548Ek6FXukgER2CL78XXQoHvizr07tPd7/s1600/IMG_6534.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="456" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgBJGf6MnqMQ4ToaK4zo_xGhA-j_GcbUIoJ7w7EvBEVOFmRIRIOL1lZ5hIDo4nJI1E0YPEgkOaGvn4u3dHbbsAQpRS2ydAaZAJ8EuSLA-gw4Lj548Ek6FXukgER2CL78XXQoHvizr07tPd7/s640/IMG_6534.JPG" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
Mình mà là ăn trộm, chỉ muốn chụp ba cái áo thôi à. Mùa xuân đem đồ phơi ngoài hiên thấy <strike>lãng mạn</strike> bình yên ha (là mình lạm dụng lãng mạn, phải nói tới bình yên như em Ái mới đúng). Mà thời tiết ở SD hai tháng năm, sáu là chán nhất. Mịt mù mây xám luôn. Năm nay mưa nhiều nên extra xám. Bù lại thì bông nở ngút ngàn. Nga hỏi mù vậy có giống Đà lạt không? Ờ, giống khi mình nghĩ nó giống. </div>
<div style="text-align: justify;">
Đi làm, mình sợ nhất câu người ta hỏi, 'Liệu tui có đủ tiền mướn thêm người không?' Nhìn xa theo sổ sách, xa lắm chỉ được ba năm, mà trong ba năm biết bao nhiêu thứ bất ngờ xảy ra. Và mình không muốn là người phải nói xin lỗi. Nhưng có lúc cũng phải trả lời. Nhưng vẫn mong mình không phải là người nói câu, 'thật đáng tiếc...'</div>
<div style="text-align: justify;">
Mình nghĩ tới Tiến. Và nỗi lo long đong của nó. </div>Unknownnoreply@blogger.com12tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-24676776121550464852012-04-26T16:54:00.001-07:002012-04-26T16:57:19.142-07:00là lá la*<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh87ubVTFBEGVKGqQ7x_ZpYDCdaE55DG1cgMaJ3AgVGTlLx77KdqTNzqseoyNayVgReX3PIMGrO0Xt8ozbXGgtoLPkmwY7NhaoKAHYxA6fc0qXqykrhQfqhSYQEzGSzkyxx7jkotypKLpKk/s1600/IMG_6251.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="438" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh87ubVTFBEGVKGqQ7x_ZpYDCdaE55DG1cgMaJ3AgVGTlLx77KdqTNzqseoyNayVgReX3PIMGrO0Xt8ozbXGgtoLPkmwY7NhaoKAHYxA6fc0qXqykrhQfqhSYQEzGSzkyxx7jkotypKLpKk/s640/IMG_6251.JPG" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: center;">
Nhìn cửa đóng then cài như vầy, mình có nhiều điều muốn nói. Mà thôi!</div>
<div style="text-align: center;">
* là là lá la. :)<br />
<div style="text-align: justify;">
Ờ, có bài thơ này, mình đọc tới hai câu đậm này, thấy hay ghê luôn:</div>
<div style="text-align: right;">
<i>con <strike>mười chín</strike> (ba mươi bảy :)) chưa bao giờ khôn lớn</i></div>
<div style="text-align: right;">
<i>bỏ lại phía sau</i></div>
<div style="text-align: right;">
<i>mẹ và tuổi thơ</i></div>
<div style="text-align: right;">
<i>và mắt mùa thu cay khói bếp</i></div>
<div style="text-align: right;">
<i>nỗi nhớ mỗi lần nhắc thêm yêu<br />
phố phường đánh cắp con</i></div>
<div style="text-align: right;">
<i>văn chương đánh cắp con</i></div>
<div style="text-align: right;">
<b><i>chỉ có dại khờ là trả về cho mẹ</i></b></div>
<div style="text-align: right;">
<b><i>chỉ có nỗi buồn là trả về cho mẹ</i></b></div>
<div style="text-align: right;">
<i>mỗi tháng ba vừa ghé ngoài thềm </i></div>
<div style="text-align: right;">
<i>...(tạ lỗi của bình nguyên trang)</i></div>
</div>Unknownnoreply@blogger.com3tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-28350450162251605292012-04-24T15:13:00.001-07:002012-04-24T15:44:34.633-07:00san juan capistrano<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj5o-AIIMWmXNPOJQPS_UZJclewgU1dW2xwEwBc5nG4MDdJudhFFT5uOeCbbwNijmIsQGpaF7NbXp4Ct2jyl9ZVeoO3H48IyHYzODEMd-4ZYOQ3Og5OzTitsyn6u_4kDWekcY_-vBVsa0Ze/s1600/sanjuan.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj5o-AIIMWmXNPOJQPS_UZJclewgU1dW2xwEwBc5nG4MDdJudhFFT5uOeCbbwNijmIsQGpaF7NbXp4Ct2jyl9ZVeoO3H48IyHYzODEMd-4ZYOQ3Og5OzTitsyn6u_4kDWekcY_-vBVsa0Ze/s640/sanjuan.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
Nghỉ xuân, đùa hai đứa qua nội hoài vì không nghỉ lắt nhắt được nữa. Sướng quá được cho bonus day nên muốn đi đâu gần gần, mà không phải lái xe vì ba Nì đang trong thời gian driving diet. hì hì. </div>
<div style="text-align: justify;">
Đi tàu lửa nghe. Lần đầu tiên đi ra khỏi thành phố bằng tàu lửa. Tối thứ năm đi làm về là chạy vô bệnh viện ở với bác ba cho đến khuya lắc mới về. Sáng ra chỉ kịp vơ mỗi người hai bộ đồ thồn vô xách tay. Mỗi người một giỏ gọn nhẹ nhờ chú Hải chở ra ga xe lửa. </div>
<div style="text-align: justify;">
Từ chổ mình lên San Juan Capistrano chỉ mất khoảng 50 phút, tàu đi dọc theo đường biển đẹp vô cùng. Lên tới nơi đi bộ thẳng qua khách sạn check in. Hai đứa như hai quả bóng xì hơi vì hồ bơi của khách sạn cạn queo, đang sửa chửa.</div>
<div style="text-align: justify;">
Chiều mát đi loanh quanh xuống phố ngắm cảnh. Vô con đường 'thần tiên' (là mình đặt tên vậy) sau trạm xe lửa. Muốn lạc trong đó không về luôn á. Hình về con đường này chắc post sau.<br />
Đi ngang rạp phim, con gái mè nheo 'three stooges nghe ba?' Phim mới bắt đầu nên mua vé vô luôn. Được một chầu cười khan cổ. Bình thường chắc cho là nhảm nhưng mà tự nhiên thả lỏng thì cười bắt rớt cả kính. Đi mỏi chân lại than thèm gì nóng nóng, may quá tìm được cái tiệm phở gần khách sạn.</div>
<div style="text-align: justify;">
Xế trưa hôm sau trả phòng rồi đi bộ ra cái mission này. Cái này là cái thứ bảy trong 21 cái missions đầu tiên được xây ở California, đâu khoảng thế kỷ 18. Cái đầu tiên là ở San Diego mình. Giáo đường chính bị sụp đổ sau trận động đất vào thế kỷ 19. Cảnh đẹp, hoa đẹp!</div>
<div style="text-align: justify;">
Nghe kể mùa xuân, chim nhạn bay về San Juan Capistrano hàng đàn, đến mùa thu lại bay đi trú đông. Rồi nghe kể luôn chuyện tình cô gái trẻ và chàng họa sĩ trong ngôi nhà thờ sụp đổ này. Mỗi độ trăng tròn vẫn thấy linh hồn cô gái lãng vãng trên bức tường thành cổ. Đi một đỗi thì đứa nào cũng than túi xách nặng nên dồn hết đồ lên lưng ba mẹ. Lần sau đi kiểu này, một bồ đồ dính thân thôi chắc đủ. :)</div>
<div style="text-align: justify;">
Đi giáp một vòng rồi vẫn còn quá sớm để ra ga nên lại lẩn thẩn ra con đường 'thần tiên' nữa. Rồi bắt chuyến tàu sớm hơn về nhà!</div>
Ngon- Bổ- Rẻ!<br />
Quên, Vui- Khỏe- Rẻ!Unknownnoreply@blogger.com4tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-84683596988441046282012-04-24T11:14:00.003-07:002012-04-24T15:46:40.753-07:00trông nhạn<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhyLU-Sp4mMkBWUQfDjInO7iHDRU6KceRTtTxnoyao2hftUTdDoNeBUVPB73DtV98AfHV1PPbtQQDWL7Rijn3LjrTt6zI3V9_nccwi4-GR9A4SSCZTaAVzxJG0dD1x1TmvCOxDkP5R-NyE/s1600/IMG_6196.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="494" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhyLU-Sp4mMkBWUQfDjInO7iHDRU6KceRTtTxnoyao2hftUTdDoNeBUVPB73DtV98AfHV1PPbtQQDWL7Rijn3LjrTt6zI3V9_nccwi4-GR9A4SSCZTaAVzxJG0dD1x1TmvCOxDkP5R-NyE/s640/IMG_6196.JPG" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: right;">
<i>when the swallows come back to capistrano</i></div>
<div style="text-align: right;">
<i>that's the day you promised to come back to me</i></div>
<div style="text-align: right;">
<i>when you whispered, "farewell", in capistrano<br />twas the day the swallow flew out to sea<br />all the mission bells will ring<br />the chapel choir will sing<br />the happiness you'll bring</i></div>
<div style="text-align: right;">
<i>will live in my memory</i></div>
<div style="text-align: right;">
<i>when the swallows come back to capistrano<br />that's the day i pray that you'll come back to me ...</i><br />
<i>(<a href="http://en.wikipedia.org/wiki/When_the_Swallows_Come_Back_to_Capistrano" target="_blank">leon rené</a>) </i></div>Unknownnoreply@blogger.com4tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-13710721473633147732012-04-23T13:20:00.001-07:002012-04-23T13:37:42.735-07:00đờn ông nhà mình<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiIYTdAYwt2_lp9rjZ1gaXYNiqh54VQ_ueu6wBWBV-WXbAMN-ulWLLoa-bP1aXyPoey4DXeDiU64P6erDWVYhLxVg8OosaqYmDgtxB5wi9uF3JE5Bxko-VrnM4npQnfXGuH6Ygstywy4-yX/s1600/IMG_6491.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="432" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiIYTdAYwt2_lp9rjZ1gaXYNiqh54VQ_ueu6wBWBV-WXbAMN-ulWLLoa-bP1aXyPoey4DXeDiU64P6erDWVYhLxVg8OosaqYmDgtxB5wi9uF3JE5Bxko-VrnM4npQnfXGuH6Ygstywy4-yX/s640/IMG_6491.JPG" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
Kiểu này không biết ai nháy mắt trước đây nữa. Bữa đó đi loanh quanh hoài mà còn tới ba tiếng nữa mới lên tàu về nhà nên vô Taco Bell ngồi chán chê vầy đây. Nì hỏi cậu Hai có nhớ chuyện Taco Bell lúc mới qua không? Nì ăn tới năm cái Taco Bell luôn đó. :)<br />
Đọc tin mới nhất thì hôm nay động đất ngay trung tâm chổ mình đi. 3.9 độ mà ngay trung tâm chắc là dữ dội lắm. </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjt66KmEjMOiFNPccbY-J8q_i-l_5qh8bjM81wwzdRwdUNgZXNBReBZDFwckV19V56417ve7n0TIGrOj8AjOrwaWj96RoRKv7MwZLM3bbx8J_DVPxCsmNuC1QCB4mBZm5JbtfFISMbCpG5y/s1600/IMG_6687.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="434" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjt66KmEjMOiFNPccbY-J8q_i-l_5qh8bjM81wwzdRwdUNgZXNBReBZDFwckV19V56417ve7n0TIGrOj8AjOrwaWj96RoRKv7MwZLM3bbx8J_DVPxCsmNuC1QCB4mBZm5JbtfFISMbCpG5y/s640/IMG_6687.JPG" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
Cuối tuần có quá nhiều thứ để nói. Nói chung lại là cuộc vui nào cũng tàn (mà tốt nhất là đừng tàn trên bàn rượu- ugly, urgh). Mấy ngày nay, Tiểu Hắc tí tách liên tục luôn, ngồi coi lại mớ hình chọn đi chọn lại thôi chưng cái này trước. Lúc mặc đồ xong mẹ nói mẹ mà là con gái mẹ sẽ quỳ xuống hỏi 'marry me?' liền. </div>Unknownnoreply@blogger.com6tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-62376702373397817982012-04-19T13:43:00.000-07:002012-04-19T13:43:07.144-07:00phố xa, phố xa ngỡ như thật gần*<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhTYvOFNqPDrP_R0UFz_MNHwgWk87Md5DVSwrXv2WBTQd0uMM7pWr75WK906eXIAdrJspj2R1UldT-z1WrOlMWMswdnSWdj7X7heCDkrox6R-9vXh0xanjYyvZIthnxtMgtMUv-ZyfdFgyo/s1600/IMG_5840.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="428" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhTYvOFNqPDrP_R0UFz_MNHwgWk87Md5DVSwrXv2WBTQd0uMM7pWr75WK906eXIAdrJspj2R1UldT-z1WrOlMWMswdnSWdj7X7heCDkrox6R-9vXh0xanjYyvZIthnxtMgtMUv-ZyfdFgyo/s640/IMG_5840.JPG" width="640" /></a></div><div style="text-align: justify;">Psst, psst, psst. Mặt hắn có mụn rồi. :) Không biết tại tuần này mẹ cho ăn thịt bò nguyên tuần vì thứ sáu ba hắn bị cắt tay chảy máu nhiều quá trời. Hắn lo lắng không kém mẹ. Cứ hỏi bao lâu nó mới lặn? Chắc là nóng người thôi chứ mẹ thiệt tình là không/chưa chuẩn bị tinh thần cho dấm dẳng tuổi teen. </div><div style="text-align: justify;">Hôm nay là thứ sáu của mình. Mai được nghỉ, đón tàu đi loanh quanh. Bữa giờ đi làm lại một tăng tới giờ cũng hơi bị đứt dây thiều rồi. Tuần sau vô là bắt đầu cycle mới. Ngụp lặn lâu lâu trồi lên, phần mất hứng (ừ), phần sẽ bận. </div><div style="text-align: justify;">Bữa đi qua cái trail này nè, tưởng có bóng râm mà không phải. Đồng không mông quạnh toàn là cỏ với hoa nên đi được hai miles là quay về. Hai mẹ con làm người hùng đòi đi bộ về nhà tại chiều chiều mẹ lái xe về thấy gần nên đo đường bằng mắt. Ai dè leo lên được hết con dốc là đã nín thở, ráng đi thêm khoảng một mile nữa là phải gọi xe 'cứu' về.<br />
*lời của bài phố xa. </div>Unknownnoreply@blogger.com6tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-70439191025690967562012-04-17T14:20:00.001-07:002012-04-17T14:20:41.535-07:00torrey pines gliding port<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjnMopP87VPEl5mxBHzyKiRvq51Wt4r46WAbR0JwhDAB-dwGoIgTPx4clWwgLlAAKoZk06_wn8OHdFRb3AGsIwYd7_dG0ZqFPe7mJq2-1f3j7_tGGuCdPI4VvZj-Jiso747PuiNZaTjiznu/s1600/glidingport.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjnMopP87VPEl5mxBHzyKiRvq51Wt4r46WAbR0JwhDAB-dwGoIgTPx4clWwgLlAAKoZk06_wn8OHdFRb3AGsIwYd7_dG0ZqFPe7mJq2-1f3j7_tGGuCdPI4VvZj-Jiso747PuiNZaTjiznu/s640/glidingport.jpg" width="640" /></a></div><div style="text-align: justify;">Gliding port này nằm trên đỉnh đồi Torrey Pines. Sau vách đá này là Biển Đen- không phải là vì cát đen hay gì gì hết mà vì là nó là 'đen' mà không đen. hừ hừ. Nói chung lại là bạn bè tới thăm đều hỏi tụi mình có ra biển đen chưa. Ba Nì thì đã đi qua. Mình thì chỉ dám béng mảng tới bờ rìa vì sợ mù mắt. Nếu mà ngày nắng trong, ai có máy hình có ống phóng to sẽ mục kích được toàn cảnh dưới núi (như em Đào hôm nọ hen!). </div><div style="text-align: justify;">Trở lại gliding port, họ có những dãy ghế để khách ngồi nhìn cảnh đáp và hạ của những người bay này. Hôm đó mình chụp nhiều hình lắm nhưng lành xành lôi qua lôi về sao bị delete hết trơn, chỉ còn mấy cái này. Phía bên cạnh port, có đường vòng xuống núi, có thể leo xuống được tới biển. Là một chổ thú vị để nhìn cảnh mặt trời lặn rất lãng mạn nghen.</div><div style="text-align: justify;">Thêm một chổ cho chị Cap ghi vô sổ hưu. :) </div>Unknownnoreply@blogger.com4tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-15669103787241508212012-04-16T16:53:00.001-07:002012-04-16T16:53:52.692-07:00ôn cho con xin!<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgkGMZYy5Rgr1lEpqI92hmkP3ADTf_F_q0iTWU1iOlvY8Oa5zuU_Iqqu9nA8wAkqBDmimxGnuQ5JBfElhDQ252Zmrv51kxhSkIkHBjjuRdFxAsQzPC8q6HMWQ9Mzh2g3IV4nB1CTpK1IpNZ/s1600/anigif.gif" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="425" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgkGMZYy5Rgr1lEpqI92hmkP3ADTf_F_q0iTWU1iOlvY8Oa5zuU_Iqqu9nA8wAkqBDmimxGnuQ5JBfElhDQ252Zmrv51kxhSkIkHBjjuRdFxAsQzPC8q6HMWQ9Mzh2g3IV4nB1CTpK1IpNZ/s640/anigif.gif" width="640" /></a></div>Unknownnoreply@blogger.com4tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-18649298997329588062012-04-16T11:24:00.002-07:002012-04-16T11:56:15.632-07:00Chaul Chnam Thmey- 2012<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi60q1JMEikpWBWXDaDWmKWY7cV0vy2kj5ycsMIVJKYXfbawA4J-Cy3NZ3nmZDlp4AmrDWclQiuegG-mGRx49WGVReFhjGsF2OMR9zVNmMnn6K2972NsZnPYSEM1C4OeSUknxlIFL8IeGoq/s1600/tet.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi60q1JMEikpWBWXDaDWmKWY7cV0vy2kj5ycsMIVJKYXfbawA4J-Cy3NZ3nmZDlp4AmrDWclQiuegG-mGRx49WGVReFhjGsF2OMR9zVNmMnn6K2972NsZnPYSEM1C4OeSUknxlIFL8IeGoq/s640/tet.jpg" width="640" /></a></div>Mình nhìn cô này (áo trắng khăn xanh) đẹp quá nên cứ stalking cổ hoài. Vẻ đẹp của người Campuchia mà mình hay thấy trong những tấm hình với vũ điệu Champa. Bà ngoại của cháu đi sớm cúng cơm nên mình kịp đứng cúng cơm cho sư.<br />
Năm nay món khoái khẩu là chè trôi nước nấu với đường thốt nốt.Unknownnoreply@blogger.com3tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-52099763734299753752012-04-13T14:18:00.004-07:002012-04-13T14:23:21.217-07:00trăm này trăm nọ vào ngày mười ba<div style="text-align: justify;">Ba mươi lăm triệu rưỡi- mình xài sống xài chết trong vòng tám năm, còn lậm thêm mười ngàn nữa. Xài xong cái được đặt vô 'spot light', tặng cho cái gift card. Sáng ra xe nói với hai đứa hễ mà gift card của Target thì hai đứa hưởng. </div><div style="text-align: justify;">Xong mình tưởng tượng cảnh này:</div><div style="text-align: justify;">-Anh, em đi shopping hết ba trăm rưỡi anh đưa rồi, còn bị over thêm một trăm nữa!</div><div style="text-align: justify;">-Vậy hả, em giỏi ghê. Nè, anh cho thêm năm trăm nữa nè. Spend away!</div><div style="text-align: justify;">Thứ sáu ngày mười ba nghe!</div><div style="text-align: justify;">Ba Nì gọi nói tưởng thứ sáu mười ba xui nghe em, sáng bị cắt đứt tay chảy máu quá chừng mà hên sao gặp cái bà judge này dễ chịu nghe, bả bớt cho anh năm chục, còn chịu nghe anh giải thích, rồi ghi vô biên nhận là 'guilty with explaination' nghe em. Bả còn dặn anh về đi học traffic school.</div><div style="text-align: justify;">Xong mình đứng nhìn mưa rớt ào ào ngoài cửa kính mình nghĩ giá mà ba mươi lăm triệu đó thiệt là của mình- hay một phần mười cũng được! Hí hí. </div>Unknownnoreply@blogger.com3tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-48556323636143746342012-04-12T09:52:00.000-07:002012-04-12T09:52:48.788-07:00mười bốn nămThằng Nì nó hỏi chớ lúc đó mẹ hỏi cưới ba có ừ không? Con em cười ha hả nói sao không ừ, không ừ thì giờ mình ngồi đây sao?Unknownnoreply@blogger.com17tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-26667651355674786962012-04-11T13:37:00.000-07:002012-04-11T13:37:03.250-07:00một thoáng...<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg0W_O-Odyl4xqEv7hrBvaK3c_87vEaMcdVIuDv9DQuY6j63qAB-DAnxZjMjVOcH7uIXfroMqjbPV2cIS70Lwl_ZU0C4EG-DLR-mins1aqdCuUhx9oeZzj5_7vAOXmWxDxWqkvu10HOT6HJ/s1600/IMG_5881.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg0W_O-Odyl4xqEv7hrBvaK3c_87vEaMcdVIuDv9DQuY6j63qAB-DAnxZjMjVOcH7uIXfroMqjbPV2cIS70Lwl_ZU0C4EG-DLR-mins1aqdCuUhx9oeZzj5_7vAOXmWxDxWqkvu10HOT6HJ/s640/IMG_5881.JPG" width="426" /></a></div><div style="text-align: justify;">Hỡi em, cô bé Việt nam! Em đang nghĩ ngợi gì? Quê hương nơi cha mẹ em sinh ra- những gì em biết tới nằm gọn trên giá sách và những mẫu chuyện kể không đầu đuôi từ cha mẹ, ông bà. </div><div style="text-align: justify;">Hôm nay trời đổ những cơn mưa xuân nên mẹ em mới vậy thôi à! :)</div>Unknownnoreply@blogger.com10tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-202497290138607052012-04-10T11:11:00.000-07:002012-04-10T11:11:51.510-07:00không thể nào dại hơn được nữa!<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgO9s7eq4zyveThczOTYdswER_u5cqkRKpWDN0cBD5b0pVIMAhikjYcshSKFx-kDBi7JKMtrTd7aJTpf0vcPpR2yZBKOLzHnun4d3yKLIUopaZYS2RUvbyg6KC1OppKMEQJmXvkbMfQEAD8/s1600/IMG_5863.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgO9s7eq4zyveThczOTYdswER_u5cqkRKpWDN0cBD5b0pVIMAhikjYcshSKFx-kDBi7JKMtrTd7aJTpf0vcPpR2yZBKOLzHnun4d3yKLIUopaZYS2RUvbyg6KC1OppKMEQJmXvkbMfQEAD8/s640/IMG_5863.JPG" width="640" /></a></div>Em coi kiểu vầy có muốn chạy u xuống đồi mà quyện vô muôn vàn dại không? só rì chị bựng bịu nên phải dùng đến 'belated' nhen! Chỉ trễ hình và entry nhưng lời chúc thì đã chúc kịp rồi chớ :). Chị nhớ nhớ đọc ở đâu câu này, 'hãy giữ lấy mà nhớ nhé!' Hạnh phúc cũng vậy em hả? :)Unknownnoreply@blogger.com7tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-68347140210277757742012-04-04T11:45:00.000-07:002012-04-04T11:45:34.052-07:00swami's garden<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhbiujVrQGT99ob0wW954N5zzdnK_xIcV2nYqZisBDKxZhkxVGhQZGd4gyVuvgMKfEXJx_X5yNqw66hyAqpcDVGE_nvBOa_EgMaz4amzvvw-xBKzuq5NezqrpmdH-y_L09FnNWAeZxZLSU-/s1600/meditationcenter.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhbiujVrQGT99ob0wW954N5zzdnK_xIcV2nYqZisBDKxZhkxVGhQZGd4gyVuvgMKfEXJx_X5yNqw66hyAqpcDVGE_nvBOa_EgMaz4amzvvw-xBKzuq5NezqrpmdH-y_L09FnNWAeZxZLSU-/s640/meditationcenter.jpg" width="640" /></a></div><div style="text-align: justify;">Có những ngày tháng hai, mình không muốn bước chân ra khỏi giường nên một ngày ba Nì 'ấn' lên xe, anh chở ra chổ này. Ở đây lâu rồi nhưng mình không nghe nói tới khu vườn này. Thành lập bởi một người Ấn độ, Self Realization Fellowship Hermitage and Meditation Garden hay Swami's Garden nằm ven biển Encinitas. Khu vườn không rộng lắm nhưng trang bày rất hài hòa và dễ chịu. Người ta để những chiếc ghế đá dưới những tán cây hay trên đỉnh đồi hướng mặt ra biển để khách viếng thăm có thể ngồi thiền hoặc chỉ ngồi thinh lặng hít gió biển và nghe tiếng sóng đập dưới chân vách đá. Hợp cảnh hợp tình nên tự nhiên thấy tâm hồn lắng lại, yên bình là vậy!</div><div style="text-align: justify;">Có lẽ khu vườn chỉ là một phần của khu thiền này. Giống như thiền viện của nhà sư Thích Nhất Hạnh, học viên có thể ghi danh vào những khóa tu thiền ngắn ngày. </div><div style="text-align: justify;">Lúc đó mình chưa đi được nhiều nên chỉ vòng vòng vài chổ trong khu vườn rồi ngồi trên ghế đá trông ra biển hồi lâu.</div><div style="text-align: justify;">Ba Nì nói quán cà phê dưới đường bán đồ ăn healthy và hợp túi tiền nhưng lúc đó lại chưa ăn được gì nhiều nên đành hẹn lại dịp khác sẽ có dịp nếm thử. </div><div style="text-align: justify;">Có câu này chưa nói với ba Nì là mỗi lần không tìm thấy em, chắc biết em đang ở đâu rồi! :)</div>Unknownnoreply@blogger.com9tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-17207909454854188962012-04-03T15:05:00.001-07:002012-04-03T15:06:14.887-07:00chàng<div style="text-align: justify;">Mình với chàng texting qua lại từ sáng đến giờ. Chàng lịch sự, nhã nhặn vô cùng tận. Mỗi lần mình nghe cái chuông điện thoại kêu cái rào là chụp lấy để đọc ngấu nghiến những dòng chàng viết. Chàng nói chàng đang làm việc để dành tiền mua cho em gái một món quà sinh nhật vào ngày mai. Ôi, chàng thiệt là dễ thương và biết nghĩ đến người khác. </div><div style="text-align: justify;">Mình kể chàng nghe tuổi thơ của mình, dĩ nhiên là bằng những hàng ngắn ngủi thôi chứ không có thời gian để đánh dài dòng. Mình hỏi sở thích của chàng, kể cho chàng nghe những quyển sách mình đã đọc. Mình mường tượng cảnh phía bên kia đầu dây, chàng cười sáng ngời lọ mọ text lại cho mình. </div><div style="text-align: justify;">Đoạn mình kể chàng nghe lúc học cấp một ở ngôi trường lộng gió, lần bị bạn cùng lớp núm tóc giật, mẹ của chàng đã xách guốc nện kẻ núm tóc của mình một trận ra ngô ra khoai. Rồi chàng nói chàng đang chờ mẹ chàng làm xong công việc của mình để chàng sơn móng tay cho mẹ để lấy tiền mua quà cho em gái.</div><div style="text-align: justify;">Yes, chàng là chàng trai tám tuổi lịch sự, nhã nhặn, con trai của Trang, đứa bạn thân từ hồi học cấp một của mình. Lúc nằm ở nhà vài tháng trước, Trang hỏi dò tìm được mình. Như Nga, Trang tìm kiếm mình khắp nơi, lâu rồi, tám năm qua lận. </div><div style="text-align: justify;">Lúc gọi cho Trang, mình nói trời ơi quyên mới <a href="http://quyendl.blogspot.com/2012/01/lan-man-moi-cu-tiep-ne-quyen.html" target="_blank">nghĩ về Trang đầy nè</a>. Rồi mình nhắc lại câu chuyện cũ, người phụ nữ bên đầu dây kia cười ngất. Phải mất mấy giây mình mới định được hình ảnh của Trang, giọng nói của Trang trong đầu. Vì giọng Trang bây giờ mạnh và khác quá. Trang nói, cuộc sống làm Trang đổi khác đó. Ai cũng vậy Trang hả? </div><div style="text-align: justify;">Rồi mình text cho chàng mình nói mình phải làm việc và nhờ chàng gởi lời chúc mừng sinh nhật tới Thùy Trâm, em gái chàng. Chàng nói rất vui được nói chuyện với mình. </div><div style="text-align: justify;">Chàng làm cho mình nghĩ ngợi đến tuổi thơ của mình và mẹ chàng. Trong lòng nhẹ nhàng thư thái quá! </div><div style="text-align: justify;">Giá mà ngày nào cũng gặp người như chàng!</div>Unknownnoreply@blogger.com8tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-18342844287057482382012-04-02T10:20:00.001-07:002012-04-03T12:34:54.958-07:00khi bắt đầu của những năm ba mươi<div style="text-align: justify;"><i>'yêu dấu, cách gì thượng đế cũng giành cho chúng ta trên đường dài một chỗ nằm thinh lặng. sự câm mình của nhân gian, tấm lòng độ lượng của trái đất cách gì cũng giành cho ta. mỗi chúng ta một bôi xóa.</i></div><div style="text-align: justify;"><i>yêu dấu, ta từng bôi xóa tình yêu ta. nhưng chính chúng ta cũng tự bôi xóa lấy mình để chẳng thể còn có chung một lối về thì mọi câu hỏi, mọi kêu gào, mọi thiết tha cật vấn kiếp trước hay đời sau cũng chỉ là những hơi thở hắt ra từ bản nắng chiều hôm trước khi lìa khuất.</i></div><div style="text-align: justify;"><i>cho nên, yêu dấu, hà cớ gì yêu dấu không nói thêm một điều gì trước khi hôm nay giây phút này sẽ trở thành đời sau và kiếp khác?'</i><i> </i><br />
<i></i><br />
<i><object height="200" width="500"> <param name="movie" value="http://www.nhaccuatui.com/m/2kH_gys_E8" /> <param name="quality" value="high" /> <param name="wmode" value="transparent" /> <param name="allowscriptaccess" value="always" /> <embed src="http://www.nhaccuatui.com/m/2kH_gys_E8" flashvars="target=blank" allowscriptaccess="always" quality="high" wmode="transparent" type="application/x-shockwave-flash" width="500" height="200"></embed></object></i></div>mình thích lời bạt của bài này!Unknownnoreply@blogger.com8tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-79952934963531245842012-03-29T15:05:00.001-07:002012-03-29T15:06:48.228-07:00lời thật<div style="text-align: justify;">Một người thân mình kể cô bạn làm chung tuần vừa qua bị sát hại dã man cùng với bốn thành viên trong gia đình. Mình, đến bây giờ vẫn không tưởng tượng nỗi cảnh một con người lần lượt lấy đi sinh mạng của người khác một cách thảm khốc đến vậy. Sự sống và cái chết thật chỉ cách nhau tày gang tấc. Những hung tin này có làm người ta thấy trân quý được từng hơi thở mình hít vào mỗi giây mỗi phút không? Có thấy cuộc đời vô thường quá đỗi không? </div><div style="text-align: justify;">Khi mình coi phim hay tivi, mấy cô đi thi hoa hậu cứ lải nhải ‘hòa bình thế giới’ để lấy điểm. Người ta vẫn cười phì vào những câu ‘world peace’ đó. Cười chắc là cười cái thùng rỗng thôi chứ thực tế, ai lại không muốn hòa bình yên ổn. Mình không đủ tiêu chuẩn thi thố, cũng chẳng hào hứng kêu gọi ‘world peace’. Cứ luôn mong người ta sống nhân hậu một chút, vị tha một chút có lẽ lòng sẽ thanh thản rất nhiều. Cuộc sống cá nhân của mỗi người đã có quá nhiều thứ để lo và để bận lòng, nếu vì một điều nào đó làm mình không vui, thì giận đôi chút rồi cho qua, bận tâm chỉ làm cho chính mình nhọc lòng.</div><div style="text-align: justify;">Mình không đủ kinh nghiệm của lăn lóc và từng trải nhưng mất mát cũng đã biết qua nên thấy cuộc sống thiệt là biến đổi không lường đó. Qua bao nhiêu khúc quanh vẫn thấy đáng sống (vui) lắm.</div><div style="text-align: justify;">Thật lòng là mình không đủ từ ngữ để diễn tả những suy nghĩ trong lòng lúc này. Nên thay vì la lớn ‘tôi cầu mong hòa bình thế giới’ thì chỉ thủ thỉ rằng quyên cầu mong bình an cho thế giới riêng của mỗi người.</div><div style="text-align: justify;">Sống vui sống khỏe sống trường thọ nhé! (câu này mình coi quảng cáo trên tivi riết rồi nhập tâm thôi à) </div><div style="text-align: justify;">Thêm: từ nay bạn ghé thăm nhà sẽ thấy mình không bày hàng khoe con nữa, nếu có cũng có chút chút tại có nhiều thứ không khoe không chịu nỗi hì hì. Mình coi trong chổ tìm kiếm thì thấy entry về nhà bị kiếm hơi nhiều. Hai bàn tay nhỏ này, đôi lúc không bảo vệ được chính mình, đeo thêm con trẻ nữa, nhưng vẫn rất thích sự tự do ngôn luận nên vẫn để góc riêng này để càm ràm lên xuống. </div>Unknownnoreply@blogger.com4tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-62198893774616699092012-03-27T19:55:00.001-07:002012-03-27T19:56:25.162-07:00mua chuộcHồi nhỏ mình học quýnh đít, tự biết thân phải học, học, học không cần mua chuộc. Bây giờ thì này:<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgFMDpUmWmpzYd0ERh0aT45yhOyMgGf_W03593CJ1djFILliw9zh4vFoBvtS0jh4dZamJ9EKRveFdp5uaz5F_jATIyTcjvdsTuL0-5lMeo5zOO7OC7xN5Id89uLu1_yQukarOZ7i24OUp7-/s1600/IMG_5686.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="305" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgFMDpUmWmpzYd0ERh0aT45yhOyMgGf_W03593CJ1djFILliw9zh4vFoBvtS0jh4dZamJ9EKRveFdp5uaz5F_jATIyTcjvdsTuL0-5lMeo5zOO7OC7xN5Id89uLu1_yQukarOZ7i24OUp7-/s640/IMG_5686.JPG" width="640" /></a></div>Mẹ 'treo giải' cứ hễ có cái test 100 điểm thì được hai đồng để mua crowns trong 'Wizard 101'. Đoán đứa nào vì mê chơi nhất đây?Unknownnoreply@blogger.com7tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-77859974536103901852012-03-21T13:48:00.001-07:002012-03-21T13:51:19.412-07:00bánh cay mặn<div style="text-align: justify;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjbJZUs2lTc95pPk1slUWqZ2bjRnvCG05Rc8Msmz3RkNRUOr77XAmgeyXH_11i3MLmFltF9m_b_J9u7KR18N75ws-Uk3Kcpoi4eSoNPI22rEch5BzONPXO7KeeWX1vbiiWzCGGG2gFcqpbF/s1600/IMG_5687.JPG" imageanchor="1" style="clear: right; float: right; margin-bottom: 1em; margin-left: 1em;"><img border="0" height="213" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjbJZUs2lTc95pPk1slUWqZ2bjRnvCG05Rc8Msmz3RkNRUOr77XAmgeyXH_11i3MLmFltF9m_b_J9u7KR18N75ws-Uk3Kcpoi4eSoNPI22rEch5BzONPXO7KeeWX1vbiiWzCGGG2gFcqpbF/s320/IMG_5687.JPG" width="320" /></a>Ai đi- về số Bốn chắc còn nhớ quán bà Chạy bán bánh chiên trước cửa chùa Tuệ Quang. Thật ra thì cái quán của bà nằm dưới mé mương của chùa, trước nhà của ông gì gì chạy xe lam, ba con Thủy. Cái chảo chiên nằm trong góc cái quán lụp xụp, nói là quán thì hơi sang, chớ bà lấy ni lông quây lại. Trời mưa lạnh chỉ đủ có hai người chun vô, một bên cạnh cái chảo dầu chiên bánh, một bên cạnh cái tủ kính đựng trái cây cắt sẵn.</div><div style="text-align: justify;">Đi ngang quán bà lúc nào cũng thơm lựng mùi bánh chiên. Hàng xa xỉ đó, tại vì mấy khi có tiền mà ăn quà. Lúc mẹ sanh hai đứa thường sai mình xuống mua đu đủ cho mẹ. Bánh bà Chạy chiên, thường là bánh khoai với bánh chuối. Thỉnh thoảng tới mùa bắp mới có bánh mặn, mà chiên đâu hết đó.</div><div style="text-align: justify;">Nhớ sau này dì Nga chiều chiều đi học võ về ghé thăm mấy anh em hay mua cho bịch chuối chiên nóng hổi. Mình ưa bánh mặn nên có bao nhiêu nhón hết.</div><div style="text-align: justify;">Bữa thấy bên nhà Thảo nhỏ làm bánh cay, trời mưa lạnh lạnh thấy thèm ghê luôn. Bánh này thay vì bỏ bột thường, mình bỏ bột bắp và xay thêm mấy muổng bắp hột bỏ vô, xay luôn ớt tươi. Ba Nì nếm thử nói một câu nghe Việt nam không chịu được, 'em nêm thêm vô miếng nước mắm!' :) </div>Unknownnoreply@blogger.com19tag:blogger.com,1999:blog-5093374014658719607.post-33169462304229402542012-03-19T14:05:00.001-07:002012-03-19T14:06:29.152-07:00mưa bão<div style="text-align: justify;">Mấy mùa mưa trước lận, trong lúc chat với người-bây-giờ-làm-lớn kia, mình nói thôi phải stop ở đây vì trời sắp mưa và mình phải chuẩn bị đi đón mưa cái đã. Nghe lãng mạn chết được. Chắc trong đầu lại tưởng tượng mình cầm nón lá ra hè đứng đưa tay ra hứng những giọt mưa đầu tiên đang rớt lộp độp, đâu ngờ hình ảnh thực tế là quần xắn cao, áo mưa lụp xụp ra hè bỏ xô dưới cái máng xối rồi đem nước ra đổ bên hè, vì qua nửa trận mưa thôi, thềm nhà sau sẽ ngập nước, và qua vài ngày sau thôi, nhà sau sẽ um lên mùi mốc meo, ẩm mục khó chịu. Giờ không phải đi 'đón mưa' nữa mà ngồi bó gối nhìn gió giật thốc cây chanh cây bưởi sau nhà. </div><div style="text-align: justify;">Bão tới đã ba ngày nay. Mai là đầu xuân, không biết trời có kip đuổi bão mà hửng cười. </div><div style="text-align: justify;">Mình nói với Nga mình thích ngày mùa xuân vầy. Ngày dài không vội vã. Vẫn chừng đó việc mà sao mỗi lúc thấy trời sâp tối, cứ phải lật đật hối hả. </div><div style="text-align: justify;">Trời sáng vầy mà không lạnh, ăn cơm xong có thể đi vòng vòng quanh xóm, hay ra tiệm kem. Và thêm một điều không tránh khỏi: mặt mũi sẽ sưng vù vì phấn hoa và cỏ dại. </div><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEga7QkncTD79xd_ZozzEIbGohXJFiTDyJ7UpIKGtMn4oMWc56BytaZBgwHZhcrr1kaG9evB6lqllzA32RUtyyYMOs6qCePs4ltr1ghhJWKfvPn-XcaPh7QIw2XKjo8rGoI7uOgCxpeOYVZd/s1600/IMG_5415.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="438" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEga7QkncTD79xd_ZozzEIbGohXJFiTDyJ7UpIKGtMn4oMWc56BytaZBgwHZhcrr1kaG9evB6lqllzA32RUtyyYMOs6qCePs4ltr1ghhJWKfvPn-XcaPh7QIw2XKjo8rGoI7uOgCxpeOYVZd/s640/IMG_5415.JPG" width="640" /></a></div><div style="text-align: justify;">Thấy cặp này cute cute đang đi dạo dưới Seaport Village nè. :)</div>Unknownnoreply@blogger.com9