Thursday, February 1, 2007

hạnh phúc


anh xin tạ tội với em

người vợ hiền chung thủy

cả một đời em lận đận vì anh

bao nước mắt

bao giận hờn

bao sầu tủi

đã hơn 30 năm anh vạn lần thất hứa

đã say mê theo tiếng gọi tim mình

thôi từ nay anh sẽ quên đi tất cả

sống bình thường như em ao ước em ơi

ngày đi làm

tối về dọn dẹp giúp em

không làm thơ không mơ mộng

không soạn nhạc, không hát nghêu ngao

không bạn bè tâm sự bên rượu đắng

không lang thang trong những chiều hoang vắng

không nhớ ánh trăng vàng

không khóc lá mùa thu

không thương nụ hồng vừa nở

không viết bài thơ tình cho người trong mơ

không thẫn thờ với gió với mưa

ôi hạnh phúc gia đình mình em nhỉ

chỉ riêng hồn anh dần chết theo tháng năm

Khê Kinh Kha
Bài này chép từ Hợp Lưu, hôm qua đưa mẹ xem coi thử phản ứng của mẹ ra sao? Chiều về, mẹ gọi nói đang ở trong xe vừa gặm sandwich vừa đọc bài thơ con đưa, nhưng cũng chưa có phản ứng gì. Chỉ đoán đâu chừng mẹ cũng muốn ai đó viết những lời như thế này tặng mẹ.

No comments: