Wednesday, September 5, 2007

cười chút nghe

L. sent me this:
WOMAN'S POEM
Before I lay me down to sleep,
I pray for a man, who's not a creep,
One who's handsome, smart and strong.
One who loves to listen long,
One who thinks before he speaks,
One who'll call, not wait for weeks.
I pray he's gainfully employed,
When I spend his cash, won't be annoyed.
Pulls out my chair and opens my door,
Massages my back and begs to do more.
Oh! Send me a man who'll make love to my mind,
Knows what to answer to "how big is my behind?"
I pray that this man will love me to no end,
And always be my very best friend.

MAN'S POEM
I pray for a deaf-mute nymphomaniac with huge boobs who owns a liquor store and a golf course. This doesn't rhyme and I don't give a s**t.

******************

and I "chôm chỉa" this:
THƯ CỦA CHỒNG:
Em thân yêu! Đêm hôm qua, cuối cùng anh đã cảm thấy không thể kiên nhẫn thêm nữa. Trong vòng 1 năm qua, anh đã mong muốn có được “chuyện ấy” với em 365 lần, nhưng anh chỉ được có 36 lần. Anh không hiểu vấn đề của em là gì? Em đã hết yêu anh chăng? Hay em bị bệnh? Anh không thể nghi ngờ bởi vì:
- Em nói: “Chúng ta sẽ làm các con thức giấc”: 17 lần
- “Khuya quá rồi”: 15 lần.
- “Em đang nóng!”: 52 lần.
- “Để yên cho em ngủ”: 49 lần.
- “Xin lỗi, hôm nay em không thấy thích”: 30 lần.
- “Hôm nay em vừa đi làm đầu, anh đừng có làm hỏng tóc em!”: 12 lần.
- “Để yên cho em xem hết bộ phim này đã…”: 7 lần.
Tất nhiên vẫn có 36 lần em không nói gì cả. Nhưng anh vẫn thấy mình chẳng đủ may mắn, bởi vì trong 36 lần ấy, em đã:
- Nằm cứng đơ như khúc gỗ: 6 lần.
- Chỉ cho anh thấy trên trần nhà có vết nứt: 8 lần.
- Em nói: “Anh nhanh nhanh lên! Sắp xong chưa thế?”: 14 lần.
- Ngủ và ngáy khò khò: 7 lần.
- Tự nhiên em cười khanh khách: 1 lần, chính là đêm qua.
Vì thế, em thân yêu ạ, em đừng có nhắc đi nhắc lại mãi chuyện anh về muộn, anh tụ tập bạn bè, hay “anh không có trách nhiệm với vợ con”. Trong tâm trạng chán chường như thế, làm sao mà anh có thể làm gì tốt hơn được. Nhân thể, anh báo trước cho em biết là tối nay anh sẽ về muộn và ngủ ngoài sofa.
Ký tên: Chồng thân yêu của em.
THƯ CỦA VỢ
Anh yêu quý! Trước tiên, em xin nhắc lại ngay chuyện đêm qua, vì nó vẫn còn là “tin nóng”. Đúng là em đã cười đấy. Nhưng em không thể nhịn cười được khi thấy anh nằm trên sofa, ôm bình nước lọc rỗng không và luôn miệng gọi trong khi tay vỗ vỗ cái bình ấy: Em ơi, em ơi. Đêm qua anh đã ngủ trên sofa rồi, anh ạ đến gần sáng em mới kéo anh vào giường đấy. Cho nên đêm nay ngủ tiếp ngoài sofa cũng chẳng sao. Bây giờ chúng ta nói chuyện tiếp về 365 ngày còn lại. Vì ngay chuyện đêm qua anh cũng không nhớ chính xác, nên các nguyên nhân làm hỏng “chuyện ấy” mà anh đưa ra cũng thiếu tính thuyết phục. Sự thật là:
- Anh say đến nỗi “chịu thua” không “làm ăn được gì”: 58 lần.
- Anh say đến nỗi hát oang oang bài “Ước gì” khiến các con phải chạy ra xem: 7 lần.
- Anh say đến nỗi tắt quạt đi và đòi đắp chăn để làm chuyện ấy: 17 lần.
- Anh say đến nỗi rú lên “Cái gì ở trên đầu em thế” trong khi đơn giản là em đang quấn lô: 23 lần.
- Anh say đến nỗi cứ đòi tắt TV để “tập trung lái xe”: 14 lần.
Còn về 36 lần mà anh nói rằng anh đã thành công nhưng em đã phá hỏng tất cả thì đúng là những lúc ấy em cũng rất muốn “hợp tác” với anh. Vì bản thân em cũng muốn hợp tác, nên em đã không hề “nằm cứng đơ như khúc gỗ”: 6 lần đó nằm dưới anh không phải em mà là cái chăn. Em cũng không hề “chỉ cho anh thấy trần nhà có vết nứt” mà 8 lần đó em chỉ cố an ủi anh rằng ngôi nhà cũng như chiếc giường không hề rung rinh. Sở dĩ có tới 14 lần em bảo anh “nhanh nhanh lên” là vì anh cứ lúng túng mãi không biết nên cởi thắt lưng trước hay rút chân ra khỏi quần trước…
Kết quả là, anh biết không, tối nào anh cũng đi ngủ trong tình trạng cởi được sơmi nhưng vẫn đeo càvạt, mặc quần đùi và vẫn xỏ một chiếc tất. Em không muốn các con nhìn thấy nên sáng nào cũng dìu anh vào phòng và giúp anh trong tươm tất hơn đó thôi.
Đêm nay, vì anh đã báo trước nên em hứa sẽ không động đậy dù chỉ một ngón tay cứ để mặc cho các con nhìn thấy hình ảnh đẹp của bố nó. Và nếu anh tiếp tục như vậy trong vòng 1 tuần nữa, em sẽ mang những tấm ảnh em chụp anh trong 365 ngày qua đưa cho bố mẹ anh và gửi cho mọi người cơ quan anh.
Ký tên: Vợ thân yêu của anh.

3 comments:

TrucMi said...

Zen à,
đọc bài này mà Trúc ôm bụng cười gần bể bụng luôn . You make my day . Zen viết kiểu này thì hỏi tại sao không "ghiền" đọc blog của Zen. hahahah tui sound "lesbo" bạo

K.C.Q said...

TrucMi: có 1 lesbo ở đây nữa nè:)))) có đưa cho anh Q đọc 0 đó TM? Tím đưa cho anh CC đọc ahahha, cười muốn vở bụng:)
Thanks zen

zen said...

Hahaha, tội lỗi, tội lỗi. zen không có ý rù quến đâu nghe.