Sunday, September 16, 2007

mì Quảng mụ Mười

Mỗi khi mẹ "trưng cầu dân ý" nấu món gì ăn, ba hay cười xoa bụng soạn lại câu cũ, "Mì Quảng hỉ?" Ngày trước, cả nhà đã mê món mì Quảng, mỗi nơi có cái ngon đặc trưng riêng nhưng có lẽ tôi nhớ nhất vẫn là quán mì Quảng của bà Hai Ân. Bà là người Quảng chính gốc nên không phải thắc mắc vì sao bà nấu mì ngon. Cái quán lụp xụp nhưng lúc nào cũng đông khách. Đứng chờ tới lượt mình sao mà lâu kinh khủng. Cái kiểu bà cơi cơi rổ mì, nhón chút rau, dùng dằng bỏ ra bớt rồi thêm vào, rồi khỏa nồi nước sao mà bực mình quá chừng. Có lỡ nhăn nhó, bà giận biểu, "Thì rãi rãi chớ!" Tô mì của bà thường chỉ ăn lấy hương lấy hoa thôi vì ăn hết một tô vẫn còn thòm thèm. Sau này tôi cũng có đặt giả thuyết chắc ngày xưa thiếu đói, có húp nước cháo cũng thấy ngon như canh đồ biển với vi cá mập. Mỗi lần mẹ nấu mì, thường khen mì của mẹ nấu giống như bà Hai. Thật ra, không thể so sánh như vậy được, chỉ lấy "tiêu chuẩn" bà Hai làm mốc để khen vì nếu đặt thương hiệu, phải đặt là "Mì Quảng mụ Mười". Đi đâu tôi cũng "quảng cáo" mì Quảng mẹ nấu nên mỗi lần có dịp gặp gỡ bạn bè, sinh nhật, hay mè nheo mẹ nấu mì.
Tiết thu lành lạnh, làm một tô mì, thấy cả trời Đà Lạt trong mắt. Tôi vốn thích lót rau dưới mì, chan nước xâm xấp, thêm chút ớt xào, chút đậu phụng, bỏ thêm bánh tráng bẻ nhỏ, thêm nhiều nhiều rau tía tô, vài cọng rau răm làm tăng mùi nhân củ sắn và tôm khô.
Thịt ba chỉ mẹ luộc chín, bỏ vào miệng là tan rượi. Sợi mì vì ở đây không có lò làm bánh tươi nên mẹ phải luộc mì sợi khô rồi trụng vào nước nghệ cho có màu vàng tươi. Sợi mì vẫn mềm và vàng óng. Có nơi còn bỏ cả giò hay sườn heo, tôi thì không thích vậy, càng đơn giản, càng thấm! Rau thì mẹ hay dùng loại bắp thay vì dùng xà lách, sắt nhỏ, bỏ dưới mì nên khi chan nước vào, rau vừa được trụng sơ, ăn vẫn còn giòn. Nói tới đây thì nước miếng mẹ, nước miếng con chảy tùm lum rồi. Mụ Mười ơi, cho con một tô đặc biệt hỉ!
Kenny đang thưởng thức món "mì hảng" của bà "mọi".

14 comments:

NEN said...

Nhìn tô mì Quảng này không thể không... choáng! Lại thấy người ăn như thế còn... choáng hơn :-)!

Anonymous said...

mich được ăn món này từ khi lấy chồng . Bây giờ mỗi lần về nhà Chồng đều được cho ăn

Anonymous said...

Ngon quá vậy hả, hôm nay có mang theo ăn lunch kô vậy hả, nhìn là thấy đói bụng rồi. Sao kô kêu me lên ăn ké với :-)
L.

zen said...

*nen? zen ăn mì sáng, trưa, chiều, tối còn không choáng mà!

*mich, có bị ghiền như zen không? Kỳ này mich đi làm sớm quá hả?

*Loan, kêu bà lấy ai đi coi Thúy Nga, lên đó có thiếu gì đồ ăn, cần gì mì Quảng của mẹ.

K.C.Q said...

Cho Tím 1 tô điiiiiiiiiiiiiiiiii,
Thanks zen, lâu quá Tím 0 có nấu món này, chắc sẽ bày cái món này ra để thanh toán cái đám tía tô ở nhà. Người bạn của Tím cũng người Qũang chỉ là khi ăn cho thêm tí xì dầu maggi không biết zen ăn có xì dầu 0 hén

zen said...

Không, zen thì cho tí nước mắm cho dậy mùi thôi. Mẹ khen Tím giỏi đó.

NEN said...

"Anh van em đấy, em đừng ăn thêm!" - Xin nhại thơ Nguyễn Bính để nói về "trường hợp" này!

zen said...

hihihi, không sao nen ơi, hôm qua zen đi bơi, sáng dậy chạy bộ, cũng "tiêu" được hết đâu chừng...hai tô.

K.C.Q said...

Cho Tím gởi lời cám ơn Mẹ zen nha. Được khen giỏi làm Tím có hứng nấu tiếp quá:))))

nen said...

Thấy người ăn mà thèm, chiều nay cũng làm một tô đã đời và ngẫm đến người!

zen said...

Hahaha, zen đi quảng cáo mướn cho mấy quán bán mì Quảng được đây.

CapriR said...

Chao, tô mì Quảng ni mà có trái ớt cuả o Mich bẻ đôi cắn rột rột rồi và và húp húp chắc đã lắm hỉ :-)

zen said...

Chị Cap, cái cây ớt một trái nhà Mich đó, ai mà dám hái, nói chi tới cắn ăn rột rột, bị đập bể đầu.

K.C.Q said...

Ui, thằng con rể tương lai của Tím chịu khó ăn đồ Việt Nam quá nha:) Nhìn K mà thương quá.