Monday, May 12, 2008

cảm ơn anh!

(Thơ Đoàn Minh Châu, HL số 98)

Em đã từng nghi ngại vào sự vĩnh hằng của tình yêu
mơ hồ với những dấu hỏi to tướng cuộn tròn vọng tưởng tím
than ủ giấc ngủ con gái
về một tình yêu trọn vẹn
về một người đàn ông dẫu chưa hoàn hảo nhưng sẽ mãi là bờ
vai em tựa.

Cảm ơn anh!
đập nát những nghi ngại trong em
vọng tưởng vỡ bung
tay em đã rất run với khối hoài nghi nhiều tháng nhiều năm trĩu
nặng
tay em càng run rẩy khi rứt nó khỏi thân thể mình
đau.

Cảm ơn anh!
sau anh
em sẽ biết quẳng đi nhiều thứ mà không nuối tiếc
sự tàn nhẫn cần thiết
cuộc sống rất vui
anh cứ thế nhé,
cứ khôn khéo sống
cứ lưu manh tình
và cứ vô tư hất đổ những nghi ngại hiền lành

Cảm ơn anh nhiều!
sau cuộc vui ồn ào
sau nỗi buồn ồn ào
em không khóc đâu
những giọt máu chảy từ hốc mắt
sẽ không dành cho bất kì gã đàn ông chết tiệt nào nữa!

2 comments:

anh phước said...

ehèm, co "nhắn gửi" ai không!

zen said...

Dạ, không nhắn gửi gì, thơ được nên zen lượm về.