Friday, June 13, 2008

đường đi

Cuộc sống nhiều lúc quành qua nhiều ngõ ngách. Có lúc là ngõ cụt, có lúc là ngõ thông ra đường cái quan. Chuyện quành qua quành lại, đôi khi là do con người chủ động. Nhưng cũng có lúc, không ai định liệu được chuyện mình lúc nào sẽ quành qua những ngõ ngách đó.
Hôm nay thứ sáu ngày mười ba, phản ứng ban đầu là chú bị đùn vào ngõ cụt làm cho ai cũng ngậm ngùi, lo âu. Hóa ra không phải. Cũng chẳng thể gọi nó là đường cái quan. Những năm tháng gần đây, chú đã chịu đựng quá nhiều điều- mà người ngoài nhìn vào, cho là bất công và có phần bất nhẫn. Điều gì cũng có hai mặt, mình chỉ nhìn một phía, chưa chắc đã thấy được toàn cảnh bức tranh đang vẽ ra trước mặt.
Dẫu sao cũng nhớ cái tướng lầm lũi của chú, nhớ tiếng chú hát khẽ mỗi khi làm việc- một thói quen mà tôi nhất nhất cho rằng nó phát xuất từ cuộc hôn nhân đã qua của chú (mà cũng có lẽ, tôi thi vị hóa nó lên chăng?).
Mong đường chú đi từ đây sẽ ít gập ghềnh. Bình yên với ngày chú nhé!
(hình từ internet)

No comments: