Thursday, August 19, 2010

lạc đường

Mình vẫn có thói quen mở nhạc lúc làm việc. Nhiều lúc cũng không chú tâm lắm ngươi ta hát gì. Bữa nay thì có. Cũng tại bài này mà ra. Mới đầu nghe nhỏ nhỏ nên không biết ai hát, giọng lúc trống lúc chuyển sang mái.

Trước giờ vẫn nghe Đức Tuấn hát đó thôi. Không có cò kè gì. Là bị phân trí đó, đang nghe đầm đầm xong đổi tông nghe như giọng mấy cô ca sĩ có giọng mạnh mạnh xuống bè, rồi cao cao, rồi bè bè. Ví như đi cái xe đạp mà ráng đi đường thẳng, lâu lâu bị quạng cái lạng qua ranh, rồi trở lại đường thẳng.
Cùng kiểu ví đó nghe, đang chú tâm cắt này bỏ kia, link table link cell, chết cha quên chưa gọi nhà băng, không biết động 888 hôm nay rôm rả chuyện gì, link table link cell, tới tháng mười xong chưa ta?
Kiểu kiểu vậy, là quên mất cái nút bật từ vacation mode qua working mode ở đâu rồi.
Mình mù nên không biết thưởng thức tranh ảnh là gì đâu nghe mà bữa trước lượn qua lượn lại trước bức tranh này tới mấy lần. Tại thắc mắc vô duyên sao cái cặp chân ông này ngắn mà nhỏ tợn. Cái tướng ổng ngồi giống như cái lưng dài gấp đôi người thường, rồi tự nhiên cặp chân ở đâu loài ra kì kì. Là đi qua đi lại coi thử mình có bỏ sót chi tiết hay thằng người nào lấp ló đâu đó mà tìm hoài không ra.
Thiệt là không biết cái nút bấm đâu mất tiêu!
Nhạc: Xóm đêm do Đức Tuấn hát.
Tranh: Lovers in a park của Francois Boucher vẽ

No comments: