Wednesday, November 23, 2011

limit

Hôm qua đội banh của con trai có làm lễ phát giải. Coach làm cái list dài nêu đặc tính của từng đứa. Lúc con trai lên, ông nói không cần giấy, vì ổng nhớ tính con từ mùa trước sang tới mùa này. Ông nói khi bốc trúng tên con, ổng đã nhớ cái thằng hay đòi đứng ở vị trí hậu vệ cho tới khi ổng ủn đít lên đứng ở tiền đạo rồi làm tới vài trái, rồi phát hiện ra mình không ì ạch, thụ động mà có thể chạy suốt cả trận không hết hơi. Sang tới mùa này thì mỗi lần cho làm hậu vệ con trai cự nự đòi lên làm tiền đạo. 
Nhân chuyện vậy, mẹ nghĩ có phải người ta hay tự limit mình. Không hẳn là không tự tin nhưng cứ rào mình lại, nghĩ mình chỉ biết làm có chừng vậy. Đến khi đặt mình vào tình huống khác thì sẽ cố bương mình. Hẳn là bản năng sinh tồn giúp con người có sức chịu đựng cao vậy.
Ông chủ nói bữa giờ cuối tuần hai vợ chồng ta chạy theo con cháu nhỏ mà mệt ná thở, không biết mình làm sao với hai đứa con, hai mươi bốn tiếng một ngày, quanh năm suốt tháng. Mình nói tự nhiên trong hoàn cảnh đó thì improvise thôi, mẹ có bốn đứa, má tám đứa rồi cũng nuôi lớn mạnh khỏe nên người cả thôi.
Sao tự nhiên rảnh triết lý linh tinh vậy ta?

2 comments:

iLive said...

Sao tự nhiên rảnh triết lý linh tinh vậy ta?

Chắc tại sắp lễ đó.

Chúc Q và gia đình một mùa lễ tạ ơn bình yên bên gia đình!

quyên said...

Cảm ơn Đậu, chắc có lẽ trễ rồi nhưng cũng mong bình an đến gia đình Đậu trong mùa lễ nhé! :)