Cô ríu rít trong điện thoại: “Chị ơi, em đến chị chơi nghe.” Anh chị gặp cô trong một bữa tiệc. Cô liếng thoắng, gặp ai cũng bắt chuyện. Mười lăm phút sau, cô ùa vào, cái kẹp đỏ trên đầu xinh xinh, mắt tròn xoe lúng liếng. Cô nhào vào cù lét con bé, nó cười ré lên rồi vòng đôi tay nhỏ nhắn ôm lấy cô. Chủ nhật, chị giũ mền mang đi giặt, cái kẹp đỏ rớt ra, lăn vào góc giường. Chị nhặt lên, sực nhớ chị chưa bao giờ chỉ đường cho cô đến nhà mình.
No comments:
Post a Comment