Bà tìm thấy Max ở phố Tàu đâu bảy hay tám năm trước. Max bao nhiêu tuổi, không ai biết, chỉ đoán Max khoảng tám tuổi. Ban đầu, Max có bạn nhưng bạn của Max không quen với cuộc sống mới nên bỏ Max mà đi. Từ đó, Max côi cút một mình. Nói côi cút vậy nhưng ông bà và các cậu dì cũng thương Max lắm. Buổi sáng, hai dì ngủ dậy, chưa kịp bỏ con tắc len, lững thững đi ra, cuối xuống sát thật sát mặt Max để chào gút mo-ninh. Ban đầu Max có hơi giật mình vì hai cặp mắt lộ mà lờ đờ của hai dì nhưng riết cũng ghiền, bữa nào hai dì vội đi học, Max thấy nhớ. Hai cậu thì ít khi nựng Max, con trai mà. Lâu lâu, cậu nhỏ ghé lại nói, quào, bữa nay thấy lớn quá ha. Bà không biết cho Max ăn cái gì nên lúc nào cũng cho Max ăn thiệt nhiều rau xanh. Ông đi làm về hay vừa huýt sáo vừa tắm cho Max. Hồi đó, Max chưa có tên là Max như bây giờ, ai cũng gọi Max là con chắc tại Max nhỏ nhất nhà. Rồi dì lớn đi lấy chồng, Max thấy nhơ nhớ cặp mắt lờ đờ của dì. Bà vẫn cho Max ăn rau xanh và ông vẫn tắm cho Max mỗi chiều. Cả năm sau, dì lớn dọn về sanh em bé. Max không còn là đứa nhỏ nhất trong nhà nữa. Ai cũng lo cho em bé hết, có bữa Max đói, cứ lấy tay khều làm cho bà sợ chết điếng, tưởng có ai cào cửa.
Thấy Max không lớn, dì lớn đem ở đâu về một hộp thức ăn dành riêng cho Max. Bữa đó, Max ăn một trận no quá trời. Từ đó, bà biết ý, cứ thấy Max đưa hai tay ra là biết Max đòi ăn. Nhưng từ hồi được ăn thức ăn đặc biệt, ông phải tắm cho Max một ngày hai lần. Cậu nhỏ hay chê Max hơi bị hôi vì Max hay đi bậy trong nhà. Rồi cậu lớn lấy vợ, cậu dọn ra ngoài. Max cũng thấy nhớ cậu lắm, cậu hay thức khuya coi ti vi, có Max quấn quít bên cậu, cũng đỡ buồn. Rồi ông bà và dì cậu nhỏ cũng dọn đi. Nhà chỉ còn dì lớn, dượng và em bé, yên lặng và buồn lắm. Max hay thấy dì lớn đứng trong bếp khóc một mình rồi xoa lưng Max. Chắc tại nhìn Max, dì nhớ cảnh nhà sum vầy hồi đó. Max thương dì ghê, mỗi lần thấy bóng dì là Max giơ tay ra đòi bồng và đòi…ăn. Dì tắm cho Max mỗi tối. Có khi dì bận em bé, dì quên đến hai ba ngày, nhưng mà cậu nhỏ không có ở đó mà chê Max hơi bị hôi. Max nhớ tiếng huýt sáo của ông, mùi xào nấu thơm phức của bà và tiếng nói ríu rít như chim của dì nhỏ.
Rồi dì lớn có thêm một em bé nữa. Thỉnh thoảng ông bà, cậu, dì nhỏ ghé lại chơi, xoa đầu Max khen Max mau lớn quá chừng. Bé trai của dì lớn hay đứng sau cửa kính dòm Max vì dì lớn sợ bé chơi với Max rồi lỡ tay làm đau Max. Bé gái thì cứ bi bô cái miệng tròn nhỏ nói chuyện với Max, thấy Max không trả lời thì hét thiệt to cho Max giật mình chơi. Một hôm bé gái nói với dì lớn, con gọi “anh” (tại Max lớn tuổi hơn bé mà) là Max nghen, bé trai không chịu, bảo gọi là Curvy. Dì lớn nói, thôi, mẹ thích Max, nghe hợp với “anh” hơn. Vậy là Max có tên từ đó. Cậu lớn hay đem hai bé con cậu tới chơi, cả bốn đứa hay bắt ghế đứng nhìn Max, đòi dì lớn cho Max ăn rồi chu mấy cái mỏ tròn vo nói chuyện với Max. Hôm qua, Max nghe lóm dì lớn nói với dượng, anh ơi, chắc kít mợt này mình mua đồ làm một cái phòng mới đầy tiện nghi cho thằng Max nghe. Chà, Max hồi hộp quá, đếm từng ngày.
No comments:
Post a Comment