Anh cằn nhằn, “ Lương tháng mới lãnh, đội nón đi hết rồi?” Chị giận dỗi liệt kê trăm thứ chi tiêu rồi lẫy, “biết vây, chả lấy anh.” Cuộc sống khó khăn, anh bôn ba xuôi ngược, chị liệu cơm gắp mắm đến khô người. Chợt nghe con ngọng nghịu, “Đi đâu cho thiếp theo cùng, đói no thiếp chịu, lạnh lùng thiếp cam.” Câu này chị nói với anh khi hai người bàn chuyện cưới xin. Ừ, đâu phải mình chị khổ, anh cũng chung vai gánh lấy nhọc nhằn. Thôi thì qua cơn mưa trời lại sáng.
No comments:
Post a Comment