Thursday, May 31, 2007

bạo lực

Thấy nó loay hoay vẽ vẽ xóa xóa, tôi đòi xem thử “tác phẩm” của nó. “Đây là mẹ, đây là con, đây là em, còn đây là Andrew, còn Lily đang rớt xuống biển.” Nhìn xuống cái gọi là biển của nó, thấy một đàn cá mập đang hả miệng toác hoác. Hỏi, “Sao con vẽ kỳ vậy? Sao để cá mập ăn thịt Lily?” “Mẹ không thích hả, con sửa lại.” Nó lại loay hoay bôi xóa, vẽ thêm một cái cây ngay dưới chân đồi, “để Lily không bị rớt xuống nước”, nó giải thích.
Những giây phút này đây, tôi không biết làm sao làm mẹ người ta. Chuyện gì đang diễn biến trong cái đầu nhỏ xíu của nó? Sáng đưa nó tới trường, tôi lấy tập vở trong ngăn kéo của nó coi thử. Cũng những hình tương tự, lần này với những con khủng long trong đó có một con đang chuẩn bị ăn thịt một người, phía dưới có tựa đề, “Khủng long T-rex đang ăn thịt Mr. Woods.” Hình khác, nó vẽ một chú mập ú, ghi phía dưới là, “Mr. Woods uống nhiều nước quá nên mập thù lù.” Giật mình, tôi cầm xấp giấy lên hỏi thầy, ông cười ha hả bảo không có gì. “Tôi xem đó chỉ là trò đùa”, ông nói. “Nhưng ông có thấy có chút gì bạo lực không? Một đứa con nít năm tuổi có nên vẽ những hình về chết chóc, ăn thịt như thế này không?” Tôi hỏi lại ông. “Cô bảo những cái này là bạo lực à? Tôi không cho là như vậy. Chừng nào tôi thấy có máu me, có ai đó làm đau đớn ai đó, tôi sẽ cảnh giác.” Nghe ông nói xong, tôi cười mình có lẽ quá cẩn trọng, lo xa. Nhưng phần làm mẹ, tôi không muốn nó lớn lên coi chuyện làm đau ai đó, cả thể xác, lẫn tinh thần là chuyện bình thường. *sigh* Lại một chuyện lẩm cẩm của một bà mẹ hay lo.

No comments: