Tuesday, May 29, 2007

Yellow

Một cuối tuần mệt mỏi. Thế mới biết làm hài lòng nhiều người (nhí) cùng một lúc mới mệt làm sao. Thêm vào đó là những suy nghĩ và dự định cứ bám víu, xoay vần trong đầu. Những điều mà tôi biết mình không thể nào thực hiện một mình được vì cần có sự hổ trợ và ủng hộ hết mình từ người khác- cái khó khăn là đây. Tôi nhìn mọi chuyện đi qua trước mắt tôi, chậm rãi như thách thức. Tôi giơ tay bịt tai, nhắm mắt, hiện thực lại kêu tôi trở về, dương mắt đối diện với thực tế.
Chả làm gì được ngoài chuyện ngồi lo lắng hão huyền. Tôi quay sang đọc sách. Cái thú vui nhàn hạ mà tôi gạt bỏ khỏi danh sách phải/nên làm mấy năm nay. Đọc kỳ hết tập truyện ngắn Yellow của Don Lee. Những nhân vật trong truyện của Don là hầu hết là người Mỹ gốc Á nhưng ăn nói và hành xử như người Mỹ chính gốc. Tuy vậy, phảng phất đâu đó là ranh giới của những nền văn hóa hội nhập. Cách viết của Don làm tôi liên tưởng tới ông Gordon, một người Nhật làm ở sở cũ, có lúc ông thật dí dõm, có lúc thì trầm lặng- cái trầm lặng của một người quá tin tưởng vào bản thân mình.

No comments: