Tuesday, August 14, 2007

cho anh

em muốn phá đi những quy luật nghiệt ngã

để được ở bên anh

trường tồn

vĩnh cữu

như vó ngựa đường xa

miệt mài

đây đó

như con thuyền no gió

giăng buồm đến bến bờ của ngày đêm

cho những thương nhớ vẫn vơ

những đợi chờ

bâng quơ

và những lời anh chưa viết tỏ

gom lại thành những nỗi niềm chung.

4 comments:

Anonymous said...

Very sweet!!! DDo.c ba`i tho+ zen vie^'t la`m vio su+.c nho+'... vio bo? be^ ox tu+` nga`y co' K.C :( Thanks zen for poem!

zen said...

Thanks Vio. Đôi lúc không cần nói nhiều, đối phương cũng hiểu mình lòng mình mà!

7275 said...

Khi đọc bài thơ, mình muốn chạy đến ôm chặt lấy người mà mình yêu và thì thầm vào tai em rằng, "anh yêu em thật nhiều, cám ơn trời đất cho em đến với anh."

zen said...

7275 làm zen cũng cảm động lây đây nè. Người mà được 7275 "ôm chặt" chắc cũng cám ơn trời đất vì gặp được 7275. Mùi mẫn quá không chịu nỗi! hihihi!