Monday, September 3, 2007

thỏ thẻ như trẻ lên ba

Cô nhỏ lên bốn rồi nên không thỏ thẻ nữa, nói chuyện bi bô có lúc còn thấy hơi phiền. Dẫn cô nhỏ đi chợ, gần nhập học rồi nên chợ đông kinh khủng, đứng xếp hàng rồng rắn để tính tiền. Có một cặp kia chắc đâu chừng gần 50 đứng xếp hàng sau lưng hai mẹ con. Tôi đoán là người Việt nên quay qua chào hỏi. Cô nhỏ ngồi trong ghế thắc mắc:
-Mẹ nói chuyện gì?
-Mẹ chào...bà thôi.
Cái hàng lại rồng rắn "bò" đi chậm chạp. Phía sau lưng, cô kia bắt đầu "mở máy", cái giọng nói bình thường ban nãy nói chuyện với tôi biến đâu tiệt:
-Anh ơiiiiiiiiiii, nóng quá đi, anh chở em đi đâu chơi điiiiiiiiiiiiiiii!
Cô nhỏ trên này tròn mắt hỏi mẹ:
-Bà nói gì nữa vậy mẹ?
-Shhhhhhh, con im lặng.
Phía đằng sau:
-Anh hứa với em chở em đi coi xe, em muốn đi coi xeeeeeeeee.
-Ừ, để anh coi.
-Thôi, không chịu đâu, anh hứa với em rồi mà! (nghe tiếng dậm chân thịch thịch)
Cô nhỏ lại tròn mắt:
-Bà nói tiếng gì đó mẹ?
-Shhhhh, con thấy cái túi kia có đẹp không?
-Ui, con muốn có cái đó để đem đi học. Mà bà nói gì đó?
-Mẹ không biết.
Phía sau:
-Anh thấy em mua cái này đẹp không? Đẹp không?
-Đẹp mà (gượng ép)
-Em mua cho anh đó. Anh thích không?
Cô nhỏ:
-Mẹ, bà nói English hay Viet-man-ni? (Vietnamese của cô nhỏ đó)
-Con không được nghe bà nói, impolite đó.
-Sao lại là impolite? Bà nói impolite hả?
May mà đến lượt trả tiền. Ahhhh, tình yêu không biên giới!

2 comments:

em Trang said...

Em đọc đi đọc lại, thấy chị diễn tả cái giọng của người đàn bà đó, em tưởng là còn trẻ lắm...cứ scroll back and forth...nhìn cái số "50" mà vẫn còn nhiều gân nhõng nhẻo như vậy thì quá ngầu luôn. :D

zen said...

hihihi, không biết khi chị 50, giọng có còn giống buồn ngủ như bữa đầu nói chuyện với em không?