Thursday, October 25, 2007

cầm lên, bỏ xuống

Nếu lão còn sống, những lúc "what would Jesus do?" như thế này, hẳn lão sẽ quơ tay múa chân làm một tràng giả thiết, trấn an rồi mọi chuyện cũng đâu vào đó thôi, ai cũng thở phào, trút hết phần nặng lên vai lão. Thế là xong! Mà nếu lão còn sống, cuộc đời tôi đã rẽ sang một hướng khác, có lẽ còn gập ghềnh hơn vì có những thứ lỡ cầm lên, không đặt xuống dễ dàng được.
Nói là nói trừu tượng vậy thôi. Chớ thứ gì cầm lên mà không để xuống được? Cái liên hệ ở đây là cái mớ ký ức dài loằng ngoằng, bỏ hoài không hết. Vừa thương, vừa giận. Thương là vì trời bắt phải thương. Giận là vì lão như biết trước mình sẽ giủ bỏ mọi thứ, mở lòng ra cú chót, vớt vát chút âm hưởng của mấy chục năm tồn tại trên cõi đời này rồi xuôi tay nhắm mắt. Bỏ mặc tôi khóc ngất với hơn nửa đời còn lại cật vấn lòng mình sao quên một người không nên thương sao mà khó!

2 comments:

K.C.Q said...

Có nhiều chuyện nó rối bù, đi vào vòng luẩn quẩn hoài vậy đó!

ps. Mọi sự dưới đó ra sao rồi há zen?

zen said...

Ừ, có chuyện cứ lòng vòng, quanh quẩn vậy đó Tím ơi.
Dưới này cũng êm rồi, người ta cũng đã từ từ về nhà hết rồi. zen nghỉ đến hết tuần. can't wait to get back to work. hihihi.