Monday, October 29, 2007

ngày bình an

con chim chuyền cành ban sáng

cuối thềm

nắng đậu

hạt sương rơi khi đêm về

đọng trên cỏ biếc

ngày bình an

nghe tiếng cười trong nắng

chợt tỉnh cơn mê

được gì?

mất gì?

giữa bộn bề cuộc sống

thôi,

phủi muộn phiền trên vai áo

vươn vai

ôm lấy ngày

chuyện được mất

xá gì

trong ngày bình an!

2 comments:

K.C.Q said...

Mong mọi ngày điều bình an...

anh phước said...

bài thơ thật lắng đọng và đưa ta đi đến bến đỗ bình an. Cuộc sống với biết bao lo toan, bon chen, những muộn phiền, mà nỗi mong ước bình an, đôi khi thật giản dị chưa hẳn mình đã được tận hưởng, như lời thơ zen viết vậy:

giữa bộn bề cuộc sống
thôi,
phủi muộn phiền trên vai áo
vươn vai
ôm lấy ngày
chuyện được mất
xá gì
trong ngày bình an!