Friday, August 29, 2008

đã về...

28 tiếng ngồi vật vạ trên máy bay, ở phi trường, từ Tân Sơn Nhất tới Incheon, Đại Hàn, rồi Nhật, rồi LAX. Khi về đi máy bay cũ nên chả có màn hình cá nhân, phải coi màn hình lớn, ai cũng mệt mỏi tới rã người. Giờ mà nhắc tới bibimbap hay đồ ăn Đại Hàn sao thấy sợ rợn người.
Chuyện cũng chả có gì nói tới khi bị hải quan giữ lại đến hơn một tiếng đồng hồ, hỏi han, thuyết giảng, và cả dọa nạt. Họ lôi hết hai cái va li đồ của người ta gởi ra bàn, hỏi có phải vợ chồng nhà này đi buôn không? Buôn bán gì chú, đồ người ta gởi. Chỉ mấy gói đồ bọc kín, hỏi cái này là cái gì, ai mà biết, người gởi đã dán kín, chả nhẽ mở ra coi. Lại thuyết giảng. Mệt mỏi quá, ức quá nên bảo ông hải quan, chú có đốt, có giữ hàng, có vứt rác thì vứt đi, tới bây giờ tui mệt quá rồi, chỉ muốn về nhà rồi đứng khóc tồ tồ giữa sân bay. redface
Ai bảo nước mắt đàn bà không lợi hại, quê thì quê thiệt chớ mà được thả cho đi liền vì lần đầu vi phạm! Vậy đó mà Nì cũng sợ xanh mặt, đi ra khỏi cửa cứ gặng hỏi mẹ tại sao chú giữ mình lại, tại sao chú biểu mình qua chổ khác thay vì đi chung đường với những hành khách khác, tại sao chú lôi hết đồ của mình ra bàn? Vậy thì lần sau cho không đi travel đường dài đâu, con mệt rồi.
Ừ, mẹ cũng mệt!

14 comments:

Anonymous said...

Chi. o*i,

Cho em mu*o*.n vai` quye^?n sac'h nha :)

Mong chi. so*'m he^t' jetlag :)

amyha said...

Chị, em nghe chị kể chuyện "Nam Du Ký" của chị và 3 đệ tử, ủa lộn, chị & anh & 2 nhóc, thấy dễ thuơng & vui quá hà! Cả nhà ngủ nghỉ cho mau lại sức nha.
2 nhóc tì dòm thấy ghét ghê vậy đó. Bé J. chưa gì đã giống Mẹ rồi, em coi hình thấy nhóc đọc sách khắp nơi. Nhất là trong tấm hình ngồi trước thềm nhà. Thương ghê vậy đó!

Í, em gạnh tị với chị về mớ sách quá! Chị đọc xong nhớ viết sơ sơ review nha, để cuối năm nhóc em em về, em bắt nó mua mang sang cho em. :)

zen said...

Trâm hả? jetlag còn thêm bệnh lười nên ngồi làm mà mong giờ về quá đỗi. Em đi long nhong ngoài đường đã về nhà chưa?

zen said...

Em Trà, coi Tây Du Ký bị nhập tâm phải không nè? Sách đó, lớp được tặng, lớp mua, cứ túm đem về để đó nhìn cho đã con mắt rồi rảnh mới khui từ từ. hihihi. Bển đỡ lạnh chưa em?

Anonymous said...

Di choi vui ve, luc ve ma bi nhu vay thi cung met thiet, sorry for all the trouble ok. Thank you for bring all the stuff back to me.
L.

zen said...

L. Không sao, đi một ngày đàng, học một sàn khôn mừ.

stranger from a different shore said...

Chi. o*i,

Em vu*a` ddi New Orleans, Louisiana ve^`. Ddi ru*o*.t Gustav :)

Mu*`ng chi. va` gia ddin`h ve^` an bi`nh :) La^`n sau ddi nho*' cho em theo :)

:)
Tram

K.C.Q said...

eheeh may ma` kho^ng tre^? chuye^'n bay la` hay la('m ro^`i. Cai' vu. ha?i quan na`y la` anh C ghe't nha^'t ne^n anh? 0 "the`m" ve^` VN nu+~a la` va^.y ddo', vo^ ly' gi` dda^u ha`... sao 0 scan qua thi` bie^'t co' gi` trong bo.c ddo' ca^`n gi` ho?i chu+'!!! $$$ la` xong ngay :P but nuo+'c ma('t cu?a ba` hie^.u nghie^.m :P

CapriR said...

Đi về one piece và có thêm một mớ kỷ niệm nữa là mừng rồi Zen. Lần sau ai gởi gì cũng nhớ nói họ xé giấy hoa ra, để bọc nylon trong thôi, đỡ phiền hỉ :-)

zen said...

*hihihi, Trâm, ừ, lần sau đi nhớ rủ để có người làm babysit. :-) Đi chuyến này về có còn đi nữa không? Take care nghen!

*Tím ơi, hải quan bị xét là hải quan bên này. Luật lệ nghiêm chỉnh chứ chả có chuyện xòe tiền là xong đâu, bởi vậy mới ớn.

*Chị Cap, dạ, đi về one piece và thêm một mớ kinh nghiệm nữa chớ. Chị ăn chơi sao rồi mà thấy ngắn gọn rứa?

amyha said...

hic, nghe chị kể vụ cầm đồ qua giùm người quen mà thấy tội nghiệp. Mấy vụ Customs này ớn lắm. Bây giờ ai mà gửi đồ gì là em nói từ trước luôn, là đừng đóng gói hay dán kín lại vì Hải quan sẽ kiểm. Chứ nhiều người không có biết là rắc rối thế nào đâu. Nói may lỡ, tuy biết là người quen người thân, nhưng lỡ có gì trong đó thi có phải tiêu mình không.
Em thấy ở ngoài sân bay người ta luôn luôn hỏi là có phải chính mình pack our bags và có biết exactly what's in your bags không. Bởi vậy dạo sau này em cẩn thận lắm.

Customs bên Mỹ là khó nhất luôn rồi. Đợt rồi em qua thấy kiểm gắt lắm. Qua security scan còn phải bỏ giày ra. Mấy nước khác cũng nghiêm. Bên Úc này á chị, còn không cho mang đồ ăn qua đâu, ngoại trừ đồ hải sản khô và 1 số đồ đóng gói. Còn lại trái cây, khô bò, chà bông, tất tần tật các thứ khác là không cho mang vô, lỡ có đem tới airport rồi thì cũng bị bắt giục đi ráo trọi.

Bên VN thì dạo này bị bà con nói dữ quá, nên chừa cái vụ phải kẹp tiền rồi. Thấy các chú làm việc cũng đàng hoàng hơn. Thiệt là mừng! Không thì mất mặt quá đi.

zen said...

Trà ơi, cái vụ kẹp tiền vẫn còn chớ, không biết có đỡ hơn không thôi. Chị đi qua các airport thì ở Mỹ là khó nhất, còn bắt cởi giày, cởi áo. Hình như bên chị cũng cho mang đồ hải sản nhưng không cho thịt các loại. Hehehe, mẹ chị mang về một vali mắm đủ loại, trót lọt!

Happy Little Baby said...

Về trong thời gian ngắn mà cũng thăm được nhiều nơi ha Zen, khoái mấy tấm hình bà chụp.

zen said...

Nghe lời bà, cái gì chụp được tui chụp béng hết! hehehe