Tuesday, March 3, 2009

3.3

...cuối cùng thì còn gì vĩnh cửu?
chúng ta gửi những giấc mơ về nhau vào thời gian dằng dặc dẫu không bao giờ chạm vào những giấc mơ không bao giờ đọc những giấc mơ không bao giờ đêm những giấc mơ.
nhưng vẫn có niềm tin mãnh liệt về sự quay của chiếc lá trong chiều sự sáng của rong rêu sự mềm của đường cong đường Nguyễn Du liêu xiêu dáng chiếc phin cà phê nhỏ những giọt đen vào đắng những giọt chậm vào nhanh những đại dương vào mắt em một sáng trời trong như sắp bão.
...chúng ta vĩnh cửu trong nhau. không thù hận, không ti tiện nhỏ nhen, không ganh ghét tị hiềm. trong veo tình yêu lấp đầy sóng biển. em lặng lẽ yêu anh, lặng lẽ hy sinh, lặng lẽ những buổi chiều, lặng lẽ những ban mai, lặng lẽ những đêm dài... mắt thăm thẳm như sông mùa cạn nước.
kìa, dã quỳ.
chiều loang như nước mắt...
(trích Lời Vĩnh Cửu, nhà thơ Văn Công Hùng)

No comments: