Sáng Tám đãi ăn nhà hàng. Con gái vui lắm, nói con thích ăn ở nhà hàng này vì con không phải act like a kid mà act like a baby. (theo ý mẹ thì con nít với em bé chả có gì khác nhau cả, khi không chịu ăn thì cứ ngồi dỗi hờn làm mặt thôi).
Ông nội nói 'bữa nay Tám tui biết nói giỡn!' là đã biết ông nội vui lắm rồi.
Ăn xong thả ba mẹ con xuống rạp phim. Đã vào mùa football nên chủ nhật ba Nì hay kíu những khoảng vui khác, ngồi dán mắt vào màn hình- cho dù chỉ có một mình.
Phim mới nên rạp mướn luôn cả một chú hề tới pha trò- nhạt thếch. Phim vui vừa phải mà ghê quá. Đồ ăn gì mà rớt lung tung, thải ra chất cả núi.
Ừ, mà chế tạo được máy làm đồ ăn từ nước như vầy, thế giới mình sợ gì nạn đói nhỉ?
Ông nội nói 'bữa nay Tám tui biết nói giỡn!' là đã biết ông nội vui lắm rồi.
Ăn xong thả ba mẹ con xuống rạp phim. Đã vào mùa football nên chủ nhật ba Nì hay kíu những khoảng vui khác, ngồi dán mắt vào màn hình- cho dù chỉ có một mình.
Phim mới nên rạp mướn luôn cả một chú hề tới pha trò- nhạt thếch. Phim vui vừa phải mà ghê quá. Đồ ăn gì mà rớt lung tung, thải ra chất cả núi.
Ừ, mà chế tạo được máy làm đồ ăn từ nước như vầy, thế giới mình sợ gì nạn đói nhỉ?
No comments:
Post a Comment