Tuesday, September 22, 2009

tửng thì phải

Bánh xe đạp tự nhiên bị xẹp.
Anh cạy cục ngồi vá rồi nói em à anh nhớ hồi xưa cũng hay ngồi vá xe đạp như vầy, rồi cũng chà miếng dán cho mỏng ra vầy, rồi cũng keo, cũng đóng. Hóa ra ký ức đàn ông (khô khan) cũng chất chứa nhiều chi tiết đến vậy, chỉ có điều hay chôn kín trong lòng.
Vá xong, vừa và miếng cơm lại nghe xe đạp đổ chỏng gọng bên ngoài. Lại trần thân ra vá. Xách giỏ đi chợ về, thấy xe dựng ngay ngắn trên lối đi, biểu em chạy thử đi, tốt lắm rồi, hai lớp làm gì xẹp nỗi nữa. Vậy mà vừa bóp tay vào thì nghe 'bụp' rồi cứ vậy mà xì.... Lại bày hàng ra cửa đắp vá đến khuya.
Hỏng hết chuyện đạp xe như điên hứng mưa phùn táp vào mặt.
Có những chuyện nghe qua, sẽ cười khẩy mà cho là điên rồ.

No comments: