Thursday, April 26, 2012

là lá la*

Nhìn cửa đóng then cài như vầy, mình có nhiều điều muốn nói. Mà thôi!
* là là lá la. :)
Ờ, có bài thơ này, mình đọc tới hai câu đậm này, thấy hay ghê luôn:
con mười chín (ba mươi bảy :)) chưa bao giờ khôn lớn
bỏ lại phía sau
mẹ và tuổi thơ
và mắt mùa thu cay khói bếp
nỗi nhớ mỗi lần nhắc thêm  yêu
phố phường đánh cắp con
văn chương đánh cắp con
chỉ có dại khờ là trả về cho mẹ
chỉ có nỗi buồn là trả về cho mẹ
mỗi tháng ba vừa ghé ngoài thềm 
...(tạ lỗi của bình nguyên trang)

3 comments:

ChịBaĐậu said...

Tấm hình đẹp quá Q!

Dã Quỳ said...

Xi ghét cái kiểu "muốn nói mà im re" ..xong còn là lá la như dzị lém á .....xí xí ....

thích bài thơ kia quá đồng hương ui!

Úi, thích luôn tấm hình!

tèng teng teng

quyên said...

Cảm ơn Đậu. :)

Quỳ, xí ghét gì mà ghét hở đồng hương. tự là hỉ nộ định viết gì rồi chớ mà chờ cái máy chậm rì load xong cái hình, rồi nghĩ ui chà, là lá la là xong, chả bận bịu gì cho mệt. :)