Có những ngày tháng hai, mình không muốn bước chân ra khỏi giường nên một ngày ba Nì 'ấn' lên xe, anh chở ra chổ này. Ở đây lâu rồi nhưng mình không nghe nói tới khu vườn này. Thành lập bởi một người Ấn độ, Self Realization Fellowship Hermitage and Meditation Garden hay Swami's Garden nằm ven biển Encinitas. Khu vườn không rộng lắm nhưng trang bày rất hài hòa và dễ chịu. Người ta để những chiếc ghế đá dưới những tán cây hay trên đỉnh đồi hướng mặt ra biển để khách viếng thăm có thể ngồi thiền hoặc chỉ ngồi thinh lặng hít gió biển và nghe tiếng sóng đập dưới chân vách đá. Hợp cảnh hợp tình nên tự nhiên thấy tâm hồn lắng lại, yên bình là vậy!
Có lẽ khu vườn chỉ là một phần của khu thiền này. Giống như thiền viện của nhà sư Thích Nhất Hạnh, học viên có thể ghi danh vào những khóa tu thiền ngắn ngày.
Lúc đó mình chưa đi được nhiều nên chỉ vòng vòng vài chổ trong khu vườn rồi ngồi trên ghế đá trông ra biển hồi lâu.
Ba Nì nói quán cà phê dưới đường bán đồ ăn healthy và hợp túi tiền nhưng lúc đó lại chưa ăn được gì nhiều nên đành hẹn lại dịp khác sẽ có dịp nếm thử.
Có câu này chưa nói với ba Nì là mỗi lần không tìm thấy em, chắc biết em đang ở đâu rồi! :)
9 comments:
Chỗ này nhìn yên bình quá Q.
Tình tứ quá nha ;-), đẹp quá
nhìn yên bình quá Q. ơi!
lúc nhìn mấy con cá, chị nói gì với nó ? :D
Bắt cái võng, đem cái nón che nắng nữa là tòn ten hết giấc trưa ha chị.
Bởi mới nói kế hoạch về già làm hàng xóm của Quyên là hoàn toàn đúng đắn ;-)
Đậu, Loan, Quỳ, Phụng, ừ, chắc tại chổ ngồi thiền nên tự nhiên thấy bình yên. Trời hiền, thấy người cũng hiền luôn vậy. :)
Chị Cap, bởi vậy bao nhiêu chuyến 'du hành' qua Cali toàn ở North, để dành South tới lúc về hưu hả? :)
Mía, nói mày là cá chép thì đem nướng cuốn bánh tráng rồi nha. Mô Phật! :)
Ừa, đi Bắc mà về Nam đó Q **wink**
Post a Comment