Tuesday, February 27, 2007

hồi ức tuổi thơ và chìu con

Mưa tầm tã. Ba mẹ con lúp xúp chạy tới trường. Cô nhỏ mừng quá vì ít khi được đi ra ngoài khi trời mưa. Cầm cái dù của mẹ, to đùng, đi trông như cái nấm di động. Thấy thiên hạ che dù xanh xanh đỏ đỏ, cứ đứng lại nhìn mãi mê. Xong rồi dặn mẹ, “Mẹ mua cho con princess umbrella nghe.” Nghe tha thiết thì thôi.
Không biết cái này có gọi là nuông chìu con quá mức không nữa vì mình đội mưa, chạy đến hai, ba cái chợ để tìm mua cho nó cái dù. Cuối cùng, bồng cô nhỏ vô Tar-Jay (là Target đó, nói cho “xoang” vậy mà) mua được cho nó cái dù Tinker Bell. Nó mừng quá, xe vừa ngừng trước lớp là toan nhảy xuống chạy ào vào lớp, la toáng lên, “Look, everybody, I have a Tinker Bell umbrella.” Thấy đám con nít bu lại, xum xoe, hỏi han làm mẹ nó cũng vui lây.
Xong, trở lại việc có nuông chìu con quá không thì vẫn chưa quyết định được bây giờ vì phải chờ đến chiều, khi nó khoe với ba và đợi phản ứng của chàng thì mới biết. Nhưng mà không quan trọng, vì hồi ức tuổi thơ của con có thêm hình ảnh một bữa sáng mùa đông, mưa rơi tầm tã, được mẹ dẫn đi mua cho cái dù nhỏ xíu làm cho bạn bè có chút ganh tỵ. Không biết mai này lớn lên, cô nhỏ có nhớ không?
Hình từ internet.

2 comments:

Anonymous said...

Không chìu quá không chìu quá tí nào đâu Zen ... con vui một, mẹ vui 10 ...

Mich

zen said...

Ha, biết ngay là Mich sẽ nói vậy mà. Đúng đó Mich ơi, con vui một, mẹ vui mười.