Monday, March 19, 2007

lái xe

chồng tôi,
mỗi lúc phóng xe ra đường
nhìn trước ngó sau liên hồi
bẻ cua, lạng lách
đạp ga, nhả thắng
bám đít, chặt cua
người lắc lư theo nhịp của chiếc xe
vội vàng
hối hả

tôi,
người đồng hành bất khả kháng
cũng ngồi đạp thắng
ôm cua
(dù trong tưởng tượng)
cũng lắc người theo nhịp chạy của chiếc xe
tay giơ liên hồi
cáo lỗi cùng xe trước, xe sau

anh ơi,
cuộc đời có khi nào không vội vã
anh chậm lại
để coi bên đường
lứa cây con vừa mới đâm chồi
lane bên kia
bà già ôm tay lái chặt khừ
chậm rãi đạp ga
rồi cũng đến nơi bà cần đến
anh cần chi hối hả
em chắc cuộc sống cũng chậm lại, chờ mình...

2 comments:

Anonymous said...

Nhìn lũ trẻ vòng vòng nhạc ngựa
Nghe nhạc mưa trăn trở đất mềm
Theo đôi cánh bướm bay lên
Tà dương vạt nắng phai trên cuối chiều

Nhảy chậm lại em yêu chớ vội
Ðời không dài nhạc hội còn dài
Mỗi ngày ta vội như bay
Thăm nhau chiếu lệ chẳng hay đáp lời

Ngày vất vả nghỉ ngơi thoải mái
Nhạc trăm dòng réo mãi trong tâm
Ta quên bẵng bạn bè thân
Coi như họ đã vãng phần xanh rêu

Nhảy chậm lại em yêu chớ vội
Ðời không dài, nhạc hội chưa vơi
Khi ta hối hả tới nơi
Kể như phân nửa cuộc vui đã tàn

Khi vội vã lo toan quá sức
Kể như ta vội vứt gói quà
Ðến từ tình nghĩa thiết tha
Vứt khi chưa mở xót xa cách gì

Ðời đâu phải cuộc thi nước rút
Hãy khoan thai hưởng chút thư nhàn
Lắng nghe câu hát điệu đàn
Trước khi nhạc rứt , khi chàng còn chưa

:)

Hà Huyền Chi

zen said...

Cám ơn chị đã chia xẽ cái vội vã nghe.