Thursday, March 1, 2007

tưởng tượng, tưởng voi

Nửa đêm đang ngủ, tự nhiên nghĩ phải chạy lên thăm chừng hai đứa con. Dù có đang sợ cái lạnh buốt của đêm mùa đông cũng ráng lết lên, đắp chăn lại cho con, ngó quanh ngó quất rồi lại leo vô giường ngủ tiếp nếu không thì cứ nằm băn khoăn tới sáng.
Có đêm, nghe máy xe rồ ngoài đường, cũng lăn ra khỏi giường, chạy lên coi thử hai đứa còn nằm trong giường không? Sáng ra, kể với OX, ổng cười hả hả rồi la cho một chặp vì cửa đóng, then cài rồi, có thêm cái monitor nữa, ai làm gì mà không nghe. Nghe có lý lúc đó thôi, đêm sau lại lo tiếp.
Lo cũng có lý vì cách nhà tôi chỉ một căn thôi, năm trước dọn vào một ông "dê chúa" (sex offender). Tôi tin vào chuyện second chance nhưng cũng đề phòng những lúc người ta không muốn làm người lương thiện. Mua nhà và dọn đi chổ khác thì không phải chuyện dễ nhưng không sớm thì muộn cũng nghĩ đến chuyện dọn đi thôi. Cứ phập phòng lo sợ như thế này thì không xong đâu.
Có hôm khi kể với thằng bạn già cái tật này của mình. Tưởng nó la cứ hay lẩn thẩn tầm bậy, không ngờ nó nói, ủa vậy hả, tui cũng hay tưởng tượng cảnh tui chết, rồi ba má tui làm gì, ai đau buồn làm sao, thấy cũng tội mà vui lắm. Mèn ơi, hèn gì đã ba mươi hai tuổi rồi mà vẫn chưa vợ. J
Không biết có ai hay khùng khùng điên điên như tôi không? Lâu lâu cứ tưởng tượng những tình huống không hay trong cuộc sống, nhất là những lúc có ai đau bệnh hay bị gì đó, rồi thấy mắt cay xè, khóc lúc nào không hay. Tôi ghét cay ghét đắng cái tật giàu trí tưởng tượng của mình đôi khi.
Rrrrrrrrrrr, think of happy thoughts, happy thoughts, happy thoughts…..

2 comments:

Mich said...

Zen,

Mich cu~ng hay nghĩ bậy đến chuyện không may, nhất là lu'c có cô bạn ra đi để lại 2 đứa con, đứa nhỏ chưa đầy 3 tuổi . Có lẽ khi có con rồi thì vấn đề này bị nhậy cảm hơn ..

zen said...

Nhạy cảm thiệt đó Mich. zen không lo là mình bị gì nhưng cứ lo nghĩ tới những người thân của mình. Chắc là lớn tuổi nên mấy cái hoc- môn nó hay chạy lộn xộn. Hihihi. Happy Friday Mich nghen.