Tuesday, July 24, 2007

trái ngang

T. mới “báo cáo” sáng nay, “Anh đang làm giấy tờ mua nhà với Ti.” Tui mừng quá, hỏi, “Vậy là em sắp được qua Boston chơi rồi hả?” Tới đây thì ông bạn già của tui thở dài đánh cái thượt. “Cưới hỏi gì mà mừng? Chờ lâu quá, thôi có tiền, mua nhà để đó. Cùng lắm, em chuẩn bị để dành áo quần con nít cho anh.”

Nói tới chuyện tình duyên của ông này mới đau khổ triền miên chớ. Thương Ti này, đem về nhà giới thiệu, ai cũng chịu hết, từ lớn tới nhỏ. Đùng một cái, bên Việt Nam gọi qua hỏi làm sao sắp xếp cho một người em họ của Ti qua Mỹ được không? Thế là cả nhà Ti bàn ra bàn vào. Cuối cùng quyết định trong mấy chị em gái chỉ có Ti là còn phòng không nên “phái” Ti về cưới… em họ qua. Dĩ nhiên là Ti lắc đầu không chịu, ông bạn già của tui thì càng không chịu hung. Thế là chiến tranh xảy ra. Cả nhà, chỉ có chị Ba là về phe Ti. Ba Ti thì quân bình. Mẹ Ti và chị Hai, chị Tư thì rất quyết liệt. Thấy bạn già tui ở đâu, là ngoáy, huýt, nói bóng gió xa xôi. T. “thụt” về ổ, chờ thời.

Cả năm trời rồi, cả nhà cũng không lay chuyển. Ti phải dọn ra ngoài ở vì chịu không nổi áp lực của gia đình. Sáng sáng, tui đi làm kẹt xe, hay gọi hỏi T., “Sao rồi anh?” “Sao đâu, vẫn dzậy!” xong thở dài một cái, cúp phone. Cái thời bây giờ mà còn ép duyên người ta dữ vậy nè. Mà nếu Ti có đồng ý về Việt nam cưới em họ mình thì ông bạn tui phải bị “treo giò” tới năm năm.

Nói tới đây cái tui nhớ tới ông chủ của tui. Ổng đang sống với cô bạn gái lâu năm rồi mà không chịu cưới. Ổng nói cũng muốn cưới rồi mà tính tới, tính lui, gọp lương hai người, cuối năm phải đóng thuế tới bảy ngàn nên hoãn lại.

Mở mắt ra nhìn. Chuyện đời lắm cái trái ngang.

No comments: