Monday, February 4, 2008

tết đến nơi rồi!

Trên sông nước trong khoang thuyền chờ vội
Giữa bọn người về Tết chuyện ba hoa
Một lũ khách lạnh lùng ôm khăn gói
Mắt mơ màng nghe tiếng pháo xa xa.
(Chiều ba mươi Tết- Anh Thơ)
Cái chuyện đón Tết ở xứ người. Cũ rích nhưng nói hoài không thấy hả dạ. Ngồi nhìn dòng xe cộ ngược xuôi, xuôi ngược, thấy bồi hồi trong dạ. Gần Tết, gặp người mình, nói chuyện hay mở đầu bằng câu, “Ở bên đó, chắc bây giờ…” Thì vậy, lúc nào cũng đem cái rạo rực, nôn nao của những ngày giáp Tết đã trải qua từ hồi năm nảo năm nao ở “bên đó” ra phủi bụi, ngậm ngùi tí chút rồi lại cất vô, để dành năm sau, bồi hồi tiếp.
Chợt nghĩ chuyện đón Tết ở đây giống như đi coi phim một mình. Coi tới đoạn vui vui, thấm ý bật cười ha hả, tới hồi nhìn sang mấy hàng ghế bên cạnh, thấy người ta đang nghiêm nghị, chăm chú dán mắt lên màn ảnh. Ừ, cũng phải. Đâu ai cũng có một ký ức như mình, suy nghĩ như mình, lớn lên một môi trường như mình nên có những lúc mình thấy thấm ý cười mà chưa hẳn người ngồi bên cạnh có cùng quan điểm. Bỏ cái sĩ diện, tự ái, thu về cái ghế của mình, tự cười cho phỉ cái khúc phim vui vừa chứng kiến. Người ta không biết cười, mình cười thôi! Nhưng cũng có người chợt thấy mình vô duyên quá, thôi, không cười nữa, người ta sao mình vậy, ngồi im coi như người ta cho xong chuyện cho rồi. Nếu mà hên, vô nhằm cái rạp có nhiều đầu đen, khi cười, nhìn quanh quất cũng có vài người cười ha hả như mình, dù không xôm tụ nhưng đỡ được cái cảm giác bị mai một chớ.
Hôm bữa đi chợ nghe người ta mở nhạc xuân, than thở với anh, sao nghe nhạc rộn ràng mà thấy trong lòng sao sao đâu đó, không có hồ hởi, phấn khởi gì hết, còn buồn thêm nữa. Xách cái giỏ đi ra rồi đi vô, không biết mua cái gì. Đến nỗi anh kiêng luôn từ Tết, không nhắc nữa. Có gì đâu, năm nào mình cũng áo dài lướt thướt, phong bao lì xì rủng rỉnh đi "coi phim" và cười mà. Tiền mới đổi rồi. Nhà cũng xênh xang bánh mứt, mai, cúc nở vàng. Tết vẫn đi làm, con vẫn đi học nhưng cũng đi chùa hái lộc, xin xăm.
Năm nay, xuất hành hướng nào tốt đây?

9 comments:

em Trang said...

hay qua' chi....nhu*ng ddo.c xong ro^`i cu~ng buo^`n qua' chi. o*i.

zen said...

Ráng nghe em, qua cơn mưa trời lại sáng thôi. Tết năm sau chắc sẽ vui nhiều hơn vì chắc có tiếng cười...con nít đó.

Anonymous said...

Đã có tin về xuất hành hướng nào chưa Zen ơi ..
mich

CapriR said...

xuất hành huớng sở làm là có tiền .... luơng :-P

zen said...

mich ơi,
theo tử vi của vuilen.com thì xuất hành hướng tây nam từ 5 tới 7 giờ sáng mồng một.

zen said...

hihihi, chị Cap, hướng đó chắc ăn à nha.

Anonymous said...

hehehe chị Cap .. Thanks Zen ..

amyha said...

trời ơi, cái bài này chị viết, y như viết từ trong đầu em ra vậy. huhu... Cảm giác Tết xa nhà lúc nào cũng rứa. Cứ lộm cộm, ray rứt làm sao đâu...
Mà ví dụ như chuyện coi phim của chị đúng quá, em đọc tới đó mà không kìm được, phải vỗ đùi bép bép mấy cái, tâm đắc dễ sợ luôn à!

zen said...

À ha, chị tìm ra blog em rồi, để khi rảnh, chị vào thăm nhà lâu chút nghen. Em kể chuyện hình tượng thiệt đó, làm chị đang tưởng tượng em đang vỗ đùi mà cười luôn nè!