Thursday, June 5, 2008

Tối qua, nằm mơ thấy hai anh em đi học, làm sao lại ghé quành qua nhà mệ Chinh ăn giỗ. Không thấy ôn Chinh, chỉ thấy mệ Chinh tóc bạc trắng đi ra cầm tay, rồi còn thấy mình ngồi tụng kinh và thắp nhang, nghĩ trong bụng chắc phải là cúng ôn. Thấy anh Hai chở vô đường đất. Được mọi người đón tiếp niềm nở, thân thiện tới trong mơ cũng thấy trong lòng mình vui vẻ, sảng khoái. Cái lạc lõng của mười mấy năm không gặp nhau không tồn tại, ai cũng hồ hởi nói cười, săn sóc, hỏi han nhau.
Vẫn hay mơ khi về quê, làm sao mà không về thăm Nội được. Tới hồi ghé được nhà thì nhà trống hoắc, Nội đi đâu không thấy. Đi lòng vòng tìm hoài, cuối cùng lên nhà trên thì thấy Nội nằm trên giường. Giấc mơ nào cũng vậy, thấy Nội còn mạnh khỏe, còn đi đứng, nói năng, nhưng tuyệt nhiên không cười! Trong mơ thấy nghẹn tức!
Bởi mới cảm thấy đầu óc mình ghi dấu ấn tới ngang đó rồi dừng. Vì trong những cơn mơ về nhà, chỉ có hai anh em, vì hồi nhỏ, hay đi chơi với anh Hai.
Và trong cơn mơ, Nội còn sống, và vẫn đang chờ!

6 comments:

stranger from a different shore said...

Chi. o*i,

Ho^i` nho? em ddi vu*o*t. bie^n, qua to*i' Thai' thi` hay ba` Ngoai. ma^t' .

To^i' nao` cu~ng mo* tha^'y Ngoai. ca^`m tay da(t' ddi ra vu*o*`n hai' xoai`, o^i? , ddu ddu?

Hai' xong thi` Ngoai. tro^'n ma^t' tie^u! Ti`m kho^ng ra, la om xo`m thi` ra la` Mo* :(

chi. la`m em nho*' Ngoai. em qua'... :)

Love,
Tram

zen said...

Trâm ơi, Nội thật ra là bà Ngoại chị đó.
hic, hic, chị cũng nhớ Ngoại quá trời luôn!
Đi chơi vui vẻ nghen!

Áo Xưa said...

ai cũng có 1 ngọai để nhớ, để trông ngược về 1 tuổi thơ ...

zen said...

...cho dù ngày thơ có gập ghềnh nhưng dường như trong ký ức Ngoạilúc nào cũng gắn với êm đềm há chị?

anh phước said...

bài viết thật cảm động. Đúng như zen nói, cứ thấy nghẹn tức! Hẳn đằng sau giấc mơ đó có biết bao điều còn muốn nói hơn...

zen said...

Anh Phước, Dạ, chắc vậy, nên đem cả vào giấc mơ...