Monday, August 18, 2008

Lăng Cô

Sáng sớm trên đường đi tới Mỹ Sơn, lần đầu tiên trong chuyến đi, cô nhỏ bị đau bụng. Tấp vô trạm xăng, lại là lần đầu tiên thấy cái cầu ngồi, cô nhỏ sợ quá loay hoay không biết làm sao. Lên xe, cho uống thuốc nhưng một mực không chịu uống, tới Mỹ Sơn thì bao nhiêu đồ ăn sáng ọc ra hết. Đi chơi chỉ sợ cái con nhỏ mình dây này thôi. Đã ốm mà không chịu ăn uống gì nhiều, đến muỗi cũng chê, chả thèm chích. Xe chạy đến trưa thì tới Lăng Cô, ghé vào tắm biển. Đi giáp vòng mới thấy biển Lăng Cô đẹp và sạch nhất. Chắc đói nên khi lên ăn cơm trưa, ép ăn được nửa chén cơm. Nửa chén cơm này trên đường về Huế, cô nhỏ cũng cho ra hết. Chán mớ đời!
Tới Huế lúc trời đang đì đùng nổi giông, trời nóng hầm hập. Về khách sạn nghỉ ngơi, chiều mát đi bộ dọc đường NSC về thăm O Dượng. Buồn vui lẫn lộn. Tối nằm hết xoay ngang lại xoay dọc, thở dài không biết bao nhiêu lượt. Tại trời hành mưa thấy buồn hay tại trong lòng không vui? Cũng chả biết nữa!

2 comments:

K.C.Q said...

Co' mua ma('m con so` o+? La(ng Co^ 0, ngonnnn, xe`m!!!
u+` bie^?n la(ng co^ dde.p la('m, co' nguo+`i ddia. phu+o+ng o+? ddo' ddem ddi mi' cai' ba~i quanh ddo' ca`ng dde.p and sa.ch nu+~a!!!

zen said...

Tới có mấy tiếng đồng hồ, nghe giọng Huế ngọt xợt là quên trời đất luôn rồi!