Monday, September 15, 2008

Trung Thu

Một năm nào đó, vẫn muốn tự tay mình làm đèn trung thu cho con. Vuốt tre, dán giấy như những năm tháng thơ ấu, ba vẫn ngồi cặm cụi làm cho cái lồng đèn đẹp nhất vào những mùa Trung thu. Dự định thì vẫn dự định vậy thôi, vì lấy đâu ra tre, ra giấy bóng mỏng mà làm?
Ngày đó, mỗi lúc Trung thu về, sau khi làm xong cái lồng đèn cuối cùng để bỏ chợ, ba hay gom góp những nhánh tre còn lại làm cho cái lồng đèn to nhất, đẹp nhất. Năm thì con cá, năm thì cái thuyền, có năm làm ông sao. Mà cái nào cũng đẹp lộng lẫy. Khen không quá lời đâu vì năm nào cũng vậy, rước được cái đèn từ đầu xóm tới cuối xóm là bị giựt phăng mất, chỉ còn cái cọng thép treo tòng teng trên cái cán tre. Chả đẹp thì có ai thèm giựt làm gì chứ?
Lúc thái lai, ba mẹ hay nhắc tới ngày cũ, khi cả nhà bỏ cả mùa hè ngồi chặt, vót tre, bó sẵn khung treo đầy trong chuồng heo nhà Nội; chờ tháng Trung thu là đem ra phất giấy, sơn phết để tuần trước Trung thu đem gởi bán ở chợ.
Ba còn hay nhắc chuyện chiều ngày rằm, hai anh em đứng trước cầu thang chợ, bán vớt vát cho xong mấy cái đèn còn sót lại. Hẳn trong trí nhớ người lớn, nhìn cảnh con mình cầm đèn bán dưới mưa chắc xót xa lắm nên nhớ hoài. Còn trong trí nhớ của con nít, chỉ nhớ mấy bậc cầu thang ướt át và những hột mưa đọng trắng trên cái áo len màu mận chín, còn lại là cảm giác nôn nóng được nhăm nhi con heo bột có thêm một đàn heo con nằm xúm xít trên lưng với hai con mắt bằng hai hột đậu đen tròn lũm và được hĩnh mũi cầm cái lồng đèn có một không hai- như lời ba nói- rước quanh xóm.
Đèn bị giựt hay về khóc hu hu với ba. Có lúc ba và anh Hai đi tìm đòi được, có lúc không. Có khi nghe người ta đi chơi về kể, thấy đèn của tôi người ta cầm chơi tuốt ngoài ngã ba chùa. Không đèn thì cứ lãng vãng ở nhà chờ mẹ cúng tàn nhang để phá cỗ. Thường thì chú Kỳ hay lạch bạch lái chiếc bách ba lại, chén thù chén tạc với ba, rồi quay ra cầm đàn, đàn cho con nít hát hò. Hăng say nhất vẫn là thằng Cu. Tự nhiên hét, tự nhiên cười, tự nhiên ca hát, vô tư nhất là nó, đáng thương nhất cũng là nó.
Chắp vá lại hồi ức ngày cũ, vụn vằn nhưng ngọt như chén chè hột sen mẹ nấu tối qua!

7 comments:

Anonymous said...

So cute :-)

Minako said...

thich doc bai chi viet lam chi ah :) Maybe you should be a writer
Em Thang

zen said...

* L. hả? :-)

*Em Thắng, hehehe, cảm ơn em đọc bài chị viết. Viết chơi vậy, có lúc viết chuyện trên trời dưới đất, chả ra đầu cua tai nheo gì hết, chị mà làm writer bắt em mua hết sách chị viết đó! Sợ chưa?

kiki said...

Vie^'t sa'ch xong ta(.ng chu+' :), ba'n ma^'t sang :)))
Ky? nie^.m ngo.t li.m ha? DDo^i khi mi`nh cu+' muo^'n ti`m la.i nhu+ng kho' ti`m phie^n ba?n thu+' 2.

Minako said...

:) hihi chi viet, roi bat nhung nguoi doc blog mua, moi nguoi doc chua hoai ma :).
E. Thang

Anonymous said...

Yeap, it's me hihihi. Thank you for muffin, it's so deliciooooooooooooous, love it.
L.

zen said...

*hihihi, chị kiki, chuyện tìm phiên bản thứ hai: vậy nên mình cứ tự đánh lừa cảm giác mình hoài là vậy1

*Thắng ơi, vậy chắc làm back-up plan quá!

*Có tên có tuổi thì bỏ giùm em đi chị Hai, cứ bí ẩn vậy, tui mò nhằm người...lạ! :-)