Friday, February 6, 2009

tám

Trưa nay mình làm một chuyện ác! Là khuyên em C. nên bỏ người yêu. Không phải chuyện của mình nhưng mà tại bức xúc nên cứ hùa vào nói vậy, còn có gì hay không thì còn phải tùy em í quyết định. Em đã bỏ ra tới hơn tám năm đi lại với người ta rồi, tuổi của em thì không còn nhỏ nữa, cái đồng hồ sinh học nó vẫn tíck tóck kêu từng giây vậy mà khi đá động tới chuyện cưới xin, người ta không tỏ ra sẵn sàng cứ nài viện lý do này nọ. Gia cảnh của em thì neo đơn, em có hiếu với ba và người mẹ đã khuất. Em lại xinh gái. Nói chung lại là em xứng đáng có một tấm chồng thơm tho.
Cả bọn hùa vào nói em nên kiếm ai thương em thật lòng. Kiểu như bác B., mê em đến khật khừ, ngày nào cũng kiếm cớ gọi điện hỏi thăm rồi rủ đi ăn. Chỉ tại bác hơi lớn tuổi. Nói qua nói lại một hồi, em vẫn cái điệp khúc này nhắc đi nhắc lại nhiều lần, "Em nghĩ nó cũng quan tâm cho em vì nó có nấu ăn cho em ăn mà!"
Túm hai ống quần lại thì em nên nghĩ xa hơn những bữa ăn người ta nấu đãi em trong tám năm qua!

2 comments:

Anonymous said...

dong y, nen bo no di, lan sau an lunch noi tiep nha, ba tam ahahahhaha, ca bon dieu la tam het :-)
L.

zen said...

Thôi, bữa nay tha, ăn chay mờ!