Friday, February 6, 2009

tự tin

Thiệt là một sự trùng hợp ngẫu nhiên!
Gác điện thoại xong tự nhiên thấy bần thần trong người. Không muốn đụng đũa vô món gì hết. Thấy thương em!
Dù em nhỏ xíu con, cao có bốn feet mấy thôi nhưng sự tự tin của em thì cao tới hơn tám feet, không ai sánh bằng. Phải nói là tôi ngưỡng mộ em lắm lắm. Tôi từng và vẫn mong hai con mình lớn lên, thừa hưởng được lòng tự tin em có. Cả tôi nữa, đôi lúc tôi cần lắm, vươn vai tin vào mình để vuợt qua những chướng ngại mà có lúc tôi tự đặt ra để huyễn hoặc mình.
Dường như từ lúc tôi biết em đến giờ, em như cây tùng bách, bình tĩnh, tự tin, vững vàng trong mọi lúc, mọi nơi. Em như biết chắc mình muốn gì. Mục tiêu của mình là gì, cho dù đôi lúc sự lựa chọn của em không đem lại những gì em mong muốn. Người bình thường, cho dù có tỏ ra là mình tự tin đến mấy, không lúc này thì lúc khác cũng lòi ra sự mềm yếu. Tôi chưa thấy ở em điều đó!
Em ơi, lời chị như thừa thải nhưng hãy đứng lên đi và tiếp tục mĩm cười, nghe em!

No comments: