Wednesday, May 20, 2009

cuyamaca- paso picacho

Lẽ thường thì tới độ khoảng giữa hè, tháng bảy hay tám gì đó, cả nhà mới về rừng. Năm nay đi sớm. Vậy mà lại hay vì thời tiết ưu đãi, không nóng lắm cũng không lạnh lắm, cây cối vừa tắm mưa xuân xong nên xanh tốt và mát mẻ, camp ground cũng dễ đặt. Rút kinh nghiệm mấy lần trước, dặn dò ba mẹ kỹ lưỡng là không nên đem đồ ăn nhiều như đãi nguyên cả đội quân nữa. Người ta đi cắm trại để đong đo mình với trời đất, thiên nhiên. Nhà mình đi toàn chỉ có ăn là ăn. Vậy mà trong tuần ba cũng ki cóp đem về cơ man nào là thịt lục đục cắt ướp. Thứ sáu ba ở nhà nấu xôi. Đi làm về còn quơ luôn hai thùng mì ly. Tới khi khởi hành thì xe nào cũng nhét đầy đồ đạc, thức ăn, nhắm chừng có lên rừng cả tuần ăn nhín cũng đủ.
Chiều thứ sáu đi làm ra là khởi hành. Lái xe tới hơn nửa đường, chị Ba đểnh đoảng hỏi con Út không biết lúc đi ra chị tắt cái lò nướng chưa nữa. Gì chớ mấy cái vụ này thì kỷ lục chị Ba có dư, một tuần ít nhất quành về nhà coi thử garage đóng chưa hai lần. Hai đứa thì thào gọi cho mợ nhờ qua nhà coi lại cho chắc ăn. Mợ đang đi làm phải chạy ngược về nhà, nope, lò tắt, bếp tắt. Dạ, cảm ơn mợ, con nợ mợ một chầu yogurt.
Vô tới nơi là ba với Đào đã dựng lều xong, đang nổi lửa để nướng thịt. Mấy đứa nhỏ náo nức cả mấy tuần nay, giờ được dịp chạy nhảy la hét thỏa thích làm người lớn cũng vui lây.
Hai đứa đang đứng xỏ thịt gà cho mẹ nướng.
Mấy đứa lục đục đi lượm trái thông cho Ôn chụm lửa, một lát sau có chú ranger tới nói trái thông là để cho sóc ăn, nên lại xúm nhau vứt ra rừng. Thiên nhiên là vậy. Những cây rừng khô quặt quẹo chết từ vụ cháy năm ngoái vẫn còn đứng trơ trơ. Gặp như bên mình, chắc là đã được đem về làm củi nấu cơm rồi.
Dì Út đang kể chuyện Jacob, the werewolf cho mấy đứa nghe. Chuyện Jacob dì Út bịa ra chút chút dựa vào nhân vật yêu trong Twilight của mẹ nè. Đứa nào đứa nấy nghe xong cũng hú hét sợ sệt, một chút lại quên béng hết.
Cô nhỏ lục đục sao làm bể cây đèn nên cả nhà í ới tìm đèn pin, mượn đèn pin, cười vang cả núi.
Nướng thịt xong là vừa tối, ai cũng đói bụng nên hè nhau ăn ngấu nghiến. Xôi thịt ê hề vậy mà không đứa nào chịu ăn, chun vô lều la hét một hồi lại đòi ăn mì ly.
Thắp đèn ăn mì.
Nướng marshmallow- không phải để ăn mà đốt cho cháy phụt rồi dụi xuống đất.
Trời đêm đó nhiều sao. Nhìn hoài không phỉ. Muốn thu lại luôn cái khung cảnh yên tĩnh đó vô đầu để dành xài dần dần. Hình như Đào có chụp được, còn máy mình củ chuối, chỉ chụp được dưới đất. Ăn uống, chúc tụng, trò chuyện tới khuya lơ khuya lắc, lùa mấy đứa đi ngủ đâu cũng đã gần 12 giờ khuya. Đờn ông một lều, đờn bà một lều. Ôn đặc biệt được ngủ một cái lều riêng kiêm thêm nhiệm vụ đuổi chó sói với gấu rừng. Nghe anh Hai với ba lào rào nói chuyện một hồi là có tiếng kéo gỗ ò ò. Kiểu này có con thú hoang dã nào bén mảng tới bươi tìm đồ ăn cũng hoảng vía mà chạy te cò. Đốt lửa trại này, mấy anh em nhắc chuyện canh bánh tét hồi nhỏ. Cái cảm giác bị khói bay cay xộc mũi, mờ mắt, tối chun vô nằm vẫn còn nghe mùi khen khét của mùi khói un. Buổi tối ở rừng yên tĩnh lạ. Tuyệt nhiên không nghe tiếng dế kêu hay chim tác gì hết. Càng về khuya thì khí rừng về lạnh hơn chút chắc tại mình nằm đất không quen. Nằm nghe người này rồi người kia lục đục dậy tìm đồ ăn, thức uống, khọt khẹt dị ứng rồi trời phụt sáng, chim chóc thi nhau kêu la ầm ĩ. Mấy đứa nhỏ bật dậy đồng loạt, chạy ra ngồi nướng donut ăn sáng.
Mẹ đi ké scooter với cô nhỏ.
Một trong những màn giận nhau.
Cu Uchan này nè. Lâu lâu được thả giàn phá thế là lăn lộn bò càng ra mà múc đất, bươi đất, phá tè... le luôn.
Dậy sớm nên chạy nhảy hồi lâu vẫn không thấy trưa. Ăn uống xong, lại thu dọn đồ đạt, bầu đoàn kéo nhau qua hồ Cuyamaca câu cá.
Một góc của hồ Cuyamaca. Nước lóng lánh như bạc, nhìn cảnh vật thanh bình và đẹp muốn khóc.
Phải nói là một ngày hoàn toàn yên tĩnh và thoải mái. Kẻ đi câu cá, người đi chụp hình, đọc sách hay ngủ vật vờ. Đói lại nổi lửa nướng thịt ăn.
Mấy đứa nhỏ chạy nhảy không biết mệt, loay hoay bày đủ trò tiêu khiển mà không làm phiền gì tới người lớn hết. Ôn câu được vài con cá trắm, hai thằng con trai thi nhau vọc cá mắt lồi ra ngoài rồi đem vứt lại xuống hồ.
Nì đang ngồi đợi cá cắn câu.
Uchan cũng thử thời vận. Rốt cuộc chả có đứa nào có tay sát ngư. toàn làm phí mồi câu với làm rối cần câu hoài.
Ôn câu được con cá đầu tiên đây.
Hai nường tiểu thư nhà mình.
Nguyên một đồng cỏ dưới chân đồi, lội qua tới bên kia là giáp ranh với rừng. Đi xuống đồng cỏ, dọc theo bờ hồ lại nhớ ngày xưa hay theo ba với anh Hai đi câu cá ở hồ Tổng Lệ và đập Ba. Cũng mấy bụi ô rô mọc kín vầy, cũng đất bùn bám vô cỏ đi nhão chân vầy, cũng tiếng chim rúc vang qua mấy quả đồi này. Không phải tự nhiên mà nhớ...
Nhiếp ảnh gia của nhà mình.
Ba hay nói, già rồi có gì mà vui. Ngoài những ngày phải cày bừa cơm áo, mình nhín thời gian vui vẻ xum vầy như thế này, vui ba hỉ? Mong ba lúc nào cũng vui vẻ, mạnh khỏe và sảng khoái.
P.S. à, mà tối hôm đó, sau cái vụ cụng ly 100%, ba làm cả nhà hồn vía đi lên mây, lủi đi 'tè' mà không nói, ai cũng đốt đèn đi tìm, còn sợ ba đi lạc đâu mất trong rừng, mệt quá nằm lụi đâu ngủ vùi. Lần sau có đi mô, hú giùm một tiếng hỉ?

13 comments:

Anonymous said...

Cả nhà đi chơi vui quá ha. Post hình lên coi với, gia đình của you lúc naod đi chới cũng cả g/đ vậy là hạnh phúc quá, có nguoiwf muốn mà đâu có diễm phúc như vậy, g/đ you thật là hạnh phúc và vui vẽ,
L.

Anonymous said...

haha.BB kết nhất khúc cuối. Post hình lên nhìu nhìu nha chị =.=

zen said...

hìhihi, bb coi hình đi.

zen said...

L. nói sao chớ tui thấy nhà bà cũng vui thấy mồ.Tại nhà bà không muốn thôi chớ chổ mình thiếu gì chổ đi. Có hình đó coi đi.

Mẹ Peapod said...

tro*`i o*i, em ghie^`n ca'i vu. ddi camping na`y la('m a' chi. ye^u. Ho^m kia em co' hint hint cho o^ng O, ma` o^ng nha` em thi` chu'a so*. vo^ ru*`ng outdoor activities, specially la` ban dde^m. Cha'n o^?ng ghe^. Co^ng tu*? de^~ so*.!

La`m em nho*' ma^'y mu`a he` cu?a 10 na(m truo*'c khi co`n o*? Minnesota.

Ghen qua'.

Anonymous said...

Wow hinh dep qua. love it love it. thx for sharing
L.

zen said...

Em Trang, oops, nhem thèm trúng bà bầu. Chờ có Peapod rồi, về MN rủ cả nhà đi cắm trại. Tương lai sáng lạn mờ. hihihi. O. không dám ngủ lều thì mình mướn chổ nào có cabin. Nghĩ tới không cũng thấy vui. :-)

OcHen said...

Zen, nhi`n hi`nh tha^'y gia ddi`nh ba` vui qua', tui cu~ng thi'ch ddi ca('m tra.i kie^?u a(n nhie^`u ho+n la`m na`y...hehehe...ra'ng cho+` con be' nho? lo+'n chu't ro^`i sa('m gear la.i ddi tho^i!

zen said...

Vân, hồi J. gần ba tuổi là tui đã đem đi rồi. Nhỏ thì cho ở cabin cho nó safe. Nhà bà đông, đi chắc vui lắm á.

CapriR said...

Nha` mi`nh co' ma^'y ngoe ma` cha? bao gio+` ddi cho+i chung kie^?u na`y, toa`n ddi vo+'i ba.n be` o+? so+? kho^ng ha`. Ma` ddu'ng, la^`n na`o ddi cu~ng mang tu`m lum thu+'c a(n, to+'i no+i a(n xong ro^`i ve^`. Co' khi a(n kho^ng xong ma` to+'i gio+` pha?i ve^` hehehe

Happy Little Baby said...

Đi chơi vui quá ha Zen. Cảnh đẹp quá. Tui thấy cũng khoái nhưng chưa bao giờ ngủ ngoài trời thế này vì ....vô cùng sợ rắn.

kiki said...

Cảnh trời chiều lò bbq đang nhúm khói mịt mù ... mùi thông rừng, mặt hồ lóang bạc ... best of all là nằm ngửa nhìn sao đêm để thấy "trời thấp thật gần". Mà túm lại không gì vui bằng đại gia đình quây quần hạnh phúc.

zen said...

Dạ, túm qua túm lại là người lớn con nít gì cũng vui tít thò lò luôn chị.