Tuesday, November 3, 2009

mà sao...

gởi nhỏ
chẳng phải tại mùa thu
mà sao lá mãi miết bay về cội
ngày trầm
không đơn côi mà thăm thẳm nắng dắt vàng con phố
có ai rao bán nỗi buồn
kèm luôn đa đoan của ngày dài in dấu giày trầm tích
vịn vào vai nhau đi
thêm bước nữa
để ngày khơi dài tĩnh mịch
lếnh xếnh chân đưa
nhoẻn miệng cười xòa trước ngày xanh mà sao nắng hắt vàng nỗi nhớ
quàng qua cơn mơ dài hóa thạch
khắc khoải mang mang
ngoảnh mặt mà lòng cứ quanh về chốn cũ
rũ lòng bậu ơi
cười xòa…
ngày xanh nắng vẫn hắt vàng nỗi nhớ…

4 comments:

CapriR said...

Hông biết viết cho nhỏ nào nhưng thấy hay là mình khoái.

quyên said...

Chị làm nhỏ đó cũng được, có sao đâu.
Em xốn xang thấy nó buồn, thương lắm!

Huong said...

nhỏ này cũng muốn nhận làm nhỏ này Q ơi.

bài thơ thấy thương quá.

quyên said...

Thì nhận H làm nhỏ luôn. H về chưa?