Đèn sân cỏ hắt sáng choang, cảm thấy người mình bé choắt lại. Giữa mênh mông chiều lạnh buốt, những lời thốt ra trong điện thoại nghe ngượng ngịu khách sáo làm sao. Bao nhiêu năm rồi vẫn là khách. Vận vào mình cũng vậy. Điều thật, cảm nhận thật trong lòng không bật ra được, không lấn được những lời khách sáo. Mênh mông chiều lạnh là đây, quáng quất như nỗi lòng trống trải của người nghe. Con mong ngày và đêm của người không mênh mông, trống trải đến tê buốc như những gì con cảm nhận lúc này.
Mừng sinh nhật trễ của người!
Mừng sinh nhật trễ của người!
No comments:
Post a Comment