Tuesday, August 16, 2011

bay đi cánh chim biển hiền lành....

Những ngày này trời vẫn cứ mù mịt như đã sang thu. Liệu chiều không có nắng vàng, dáng ba mẹ có ít còm cõi hơn đi khi ngồi bên thềm nhớ những đứa con xa?
Ngôi nhà trống không chỉ còn hai người lớn. Một người sẽ ngồi ho xù xụ trên ghế sofa trước chiếc tivi bật âm thanh gần hết cỡ. Người kia sẽ ngồi gỏ phím sau nhà, hớp một miếng rượu đỏ, gỏ vội những dòng thơ, rồi có lẽ đưa tay chùi nước mắt.
Thôi nè, hai đấng phụ mẫu. Nhà rộng lớn thênh thang thế này tha hồ mà chơi trốn tìm. Nấu miếng cơm trắng, lôi hủ mắm tôm ra mà gói ghém với rau xanh, xuýt xoa đi, cái vị cay nồng của riềng, của ớt, của tỏi sẽ giúp làm tan đi những trống trải trong lòng. Ấm lòng đi nghe, những cánh chim rời tổ đến lúc lại bay về. Những đôi cánh đã mạnh mẽ lên nhiều rồi đó. Đi loanh quanh rồi cũng tìm về tổ ấm.
An lòng đi, vui lên đi! Dù nắng có nhạt vàng ngoài song cửa, dù trời không trong và mây không lãng vãng, cười lên đi nghe, cười lên đi! Để yên lòng (những) cánh chim biển hiền lành....
Bay lên đi....

No comments: