Lại một năm nữa trôi qua, đến bây giờ thì chỉ biết chắc lưỡi than, lại già thêm một tuổi rồi, (nói theo cách của người mình, sang năm mới thì thêm tuổi mới, không cần biết sinh tháng mấy). Nhìn lại cũng không có gì sôi nổi, ồn ào, thì chỉ cầu vậy, không có gì trái với sự bình lặng là được rồi.Để xem; Tháng hai, ba mẹ dọn ra căn nhà có cây phong đằng trước cửa. Thu về thấy lá phong chuyển màu và rụng nghe cũng thơ mộng chán, chỉ tội ba sáng sáng phải cầm bao rác đi hốt lá rụng đầy cả sân nhà. Dẫu chỉ là nhà mướn thôi nhưng có cái tự do riêng của mình và yên ả. Cuối tuần thì có lũ cháu nội, ngoại đến khuấy động cả căn nhà. Và trên hết, những bữa đi làm về mệt phờ hơi mà mẹ có nấu đồ ăn thì là thiên đường của kẻ đang còn mẹ. Love you Mum.
Tháng sáu- Bảy đi lấy chồng. Nhà chồng có tới tám đứa con đang độ tuổi dựng vợ gả chồng nên cứ lo đi làm dành dụm mệt nghỉ. Nhà trai ở San Jose nên nhân tiện đi đám cưới, làm thêm mấy ngày nghỉ để đi chơi vòng vòng trên đó. Đám cưới nhà người ta thiệt khỏe, không phải lo gì hết, chỉ lo ăn, ngủ, diện đẹp rồi đi chơi hết nhà này tới nhà khác vì bà con của ông xã trên đó cũng hơi bị đông.
Tháng bảy- Cô nhỏ đi học pre-school. Chỉ mới pre-school thôi mà mẹ nó nghe chừng như cả một quãng thời gian quay thiệt nhanh qua mắt mình, rồi cũng tới ngày nó đi học xa nhà rồi theo chồng, thiệt cái đầu của mẹ nó hơi bị bất bình thường, có khúc nào thì enjoy khúc đó đi, lo chi xa lắc xa lơ cho mệt.
Tháng tám- Đi Las Vegas coi thi Miss Vietnamese USA, ủng hộ cho Tuyết Hà. Cũng vui mà ngồi nghe mấy cô hoa hậu chí chóe sao thấy mệt quá chừng. Chắc tại mình già, không theo kịp trào lưu. Cái gì cũng có mặt trái của nó, sao chọn hoa hậu mà thấy khó khăn quá trời. Trăm người mà có đến một trăm lẽ một ý.
Tháng chín- Cuộc "vui" bắt đầu, Kenneth đi học Kindergarten. Thiệt tình là thấy mình chưa chuẩn bị tinh thần đủ, nào là homework, plays, field trips, meetings, report cards, rrrrrr. Thôi ráng chịu khó, mai mốt con đi làm nuôi mẹ, yeah right. Chỉ cần con thành nhân thôi là ba mẹ mãn nguyện rồi. Còn nữa, cũng trong tháng chín, bé Chín làm đám hỏi với Tony.
Tháng mười hai- Có lẽ sự kiện nỗi bật nhất năm này là khi Tám quỳ xuống cầu hôn Annie trong ngày sinh nhật. Ai có thể nghĩ Tám khô khan, cộc cằn có thể lãng mạn đến như vậy. Dĩ nhiên câu trả lời là "Yes". Chỉ tội anh chị Năm quay đi, dấu cái thở dài, tiêu đời cái dự định đi vacation ở Hawaii năm này rồi. Chúc mừng Tám and Annie, ah, you too, Bảy and Mẫn, Chín and Tony.
Ngoài mấy sự kiện chính này, còn đi 7 chuyến tới San Diego Zoo, 3 chuyến tới Wild Animal Park (tại có membership mà), 5 chuyến tới Sea world, 2 chuyến tới Legoland, 6 lần đi coi phim, tham dự chừng 18 cái sinh nhật, 5 cái đám cưới. Để có thời gian và sức khỏe như vậy, chỉ riêng mình thôi thì lấy đến 87.5 giờ sick leave, 64 giờ vacation, đến thăm bác sĩ cho cả nhà đến 15 lần, vì cả nhà làm cùng một nha sĩ nên chỉ có 5 lần đi thăm nha sĩ thôi, chủ yếu là cleaning, hai lần tới bác sĩ mắt. Chưa kể đi park và thư viện hầu như mỗi tuần. Không phải tự khen, chớ tui thấy hai đứa tui từ ngày có con, tự nhiên thấy mình giống siêu nhân dễ sợ. Để tổng kết cuối năm, cả nhà làm một chuyến đi Disneyland. Wheeeeewwwwwwwww.
Tạm biệt năm 2006. À, tại sao không nói là vĩnh biệt năm 2006 ha? Vì một năm đi qua rồi thì đâu có trở lại đâu, như một người đi rồi thì không trở lại (khúc đó mình nói vĩnh biệt người ta chớ đâu có tạm biệt). Thiệt già rồi lẩn thẩn. Happy New Year, bà con.
No comments:
Post a Comment