Wednesday, October 10, 2007

ếch zuma

Như “bệnh dịch” phim bộ Hồng Kông, cả nhà đang lên cơn sốt bắn ếch. Đào bày với mẹ cái trò này để dụ mẹ khỏi loay hoay dọn dẹp cả ngày làm hai đứa cứ nhấp nha, nhấp nhỏm chạy ra chạy vô, đụng cái này, rờ cái kia để mẹ khỏi phiền lòng. Hình như còn mừng hơi vội vì mẹ đâm ghiền cái trò bắn ếch đến quên ăn quên ngủ. Ban đầu, chỉ có computer của Đào là có download game này nên sáng cuối tuần mẹ hay thập thò ở ngoài bếp, chờ nó mắt nhắm mắt mở mở cửa phòng đi bathroom, mấy phút sau trở lại đã thấy mẹ ngồi lắc lư, bắn ếch. Ngoài giờ làm việc, muốn tìm mẹ hả, dễ thôi, bắn ếch trong phòng Đào đó. Mỗi bữa, mẹ từ sở về, phóng vô bếp, xắn tay áo nấu nấu, xào xào xong rồi “biến”. Ba đi làm về, theo thói quen huýt gió từ ngoài cổng, mọi ngày mẹ ra mở cửa, từ sau khi có ếch, chỉ nghe tiếng đạn mẹ bắn ếch dội ra ầm ầm.

Có hôm mẹ bị cảm, người bề bệt phải gọi vào nghỉ bệnh. Đến trưa, gọi hỏi mẹ thử bệnh tình đến đâu rồi, Út bắt phone, nói, “Chị cũng biết mẹ đang làm gì mà!” Hỏi mẹ sao bệnh không nằm nghỉ, diệt ếch làm gì nhiều vậy? Mẹ nói, “Bắn ếch mới hết bệnh đó con, sáng giờ mẹ làm một hơi tới 9 level, cái đầu cũng đỡ nhức rồi!” Giờ mới biết ếch có công hiệu chữa bệnh nhanh đến vậy. Cuối tuần, mẹ đâm lười ra ngoài, quơ đống áo quần bỏ vô máy giặt, lại chui vô bắn, đồ giặt xong, bỏ qua xấy, bắn tiếp. Phòng khách trở thành phòng tạm của Đào.

Bà đã vậy, cháu cũng tập tành theo bà bắn ếch. Lụt tụt hoài chỉ qua được level 2. Mỗi lần qua chơi, hay dành máy với ngoại. Có lần, thấy Kenny lủi thủi đi ra phòng khách mặt mày bí xị, hỏi sao không bắn ếch? Nó cau mặt, “Bà ngoại đang chơi!” Thì ra cu cậụ bị con ếch hả miệng toang hoác, nuốt chửng mấy viên đạn cuối cùng, sắp bị thua, thấy bà ngoại đứng cạnh nên nhờ bà chơi giùm. Ngờ đâu từ lúc bà đặt mông xuống thắng được cái game cho thằng nhỏ, bà “thừa thắng xông lên”, bảo, “Để bà chơi hết level 2 cho con.” Level 2 qua xong, lên đến level 3, rồi 4, chờ lâu quá, cu cậu đành bỏ cuộc. Anh Hai gọi điện xuống hỏi thăm, ca cẩm, cơm canh gì trể quá mẹ ơi. Thì ra trên nhà anh Hai cũng bị ếch hành hạ, cao thủ Samath luyện ngày luyện đêm nên cơm canh bê trể, quần áo dơ để mấy tuần chưa kịp giặt. Tối tối, lùa con đi ngủ, xâu ếch tới quá nửa đêm. Vậy nên đã leo được tới level 12. Bái phục, bái phục!

Còn chuyện mẹ của Kenny bắn ếch thì không tới nỗi ly kì vậy. Mỗi lần ngoại gọi điện biểu về ăn cơm, leo lên xe, hai mẹ con lúc nào cũng giao hẹn với nhau, “Con chơi nửa tiếng, rồi tới phiên mẹ nghe!” Mẹ nó ăn uống qua loa, đùn dì Út đút cơm cho cháu, cũng nhảy vô tranh thủ diệt ếch. Thấy mẹ con mỗi lần qua ngoại, ngồi lồi mắt trước máy tính, bắn trẹo lưng nên anh ra “sắc lệnh” làm gì thì làm không được download game vào máy nhà mình. Sợ cơm không có mà ăn, mì gói thì xơi dài dài. Không cho chơi ở nhà, thì lâu lâu mẹ của Kenny “đi lạc” đâu mất tới cả tiếng đồng hồ sau khi tan sở, lý do: bị kẹt xe… bên nhà ngoại! Chắc bắn ít quá nên lẹt đẹt lên tới level 7 là hết đạn. Có lần xâu một lần được tới 6 con ếch (50,000 điểm thì được thưởng một con), tới level 9 thì tiêu sạch hết.

Hôm nọ, Kenny vô phòng vòng tay chào ngoại, ngoại ậm ừ cho qua chuyện vì lần đầu tiên ngoại lên tới được level 11. Sáng, nghe khoe lên được tới level 12, ai nói hậu sanh khả úy hả? Đào có giỏi lên được level 12 là vì cheating thôi, có như ngoại, đường đường chánh chánh luyện ngày, luyện đêm mới oanh liệt lên được danh hiệu “anh hùng diệt…ếch”.

Hậu bắn ếch: Sáng nay, tay ngoại bị đơ đơ, hỏi thăm thì ngoại nói một câu rất ư là tình huống, “Mẹ nghĩ ra rồi, chắc tại bắn ếch nhiều quá, phong thấp chạy lên tới vai, nhức quá con ơi!” Ếch ơi là ếch!

5 comments:

Anonymous said...

Chuyện của you viết đọc nghe hay lắm, kô ngồ lả MOM lại thích bán ếch tơí như vậy, để bửa nào me qua nhà you chơi game này thử coi có bị nghiền giống như MOM kô.
Hooary cho MOM chơi giỏi quá hihihihi
L.

K.C.Q said...

ahahahhaha, đọc cười nghiêng cười ngữa luôn zen ơi! Mẹ zen "cool" quá xá nha, chưa gặp mà "mê" Mẹ rồi (lần sau phải gặp Mẹ cho bằng được mới chịu về đó nha) Tím chả thích thú gì game, hồi thằng em út có super nintendo gì đó, có mario đánh chọi, he rủ rê mà chả có chơi được, sao mà Tím chậm vụ game ghê ...
Bảo "anh", "mẹ con em đi bắn ếch đem về chiên bơ cho anh ăn" ehehhehehe

anh phước said...

Vui quá hả zen. Đôi khi những trò chơi như thế làm ta xả stress và thấy phấn chấn hơn và xoá tan những ưu phiền!

Anonymous said...

hihi... mich cười nghiêng ngã .. Mẹ Zen chịu chơi ghê hé ?? hihi .. nhà mich không có games gì hết, mich cũng khong biet chơi .. hồi xưa ghiền textris (sp?) kinh khủng luôn, ban ngày chơi ban đêm nhắm mắt cứ thấy mấy cái blocks rơi lụp bụp hihi

zen said...

*Loan, sure, thứ bảy này lên nhà anh Hai, me cho you thử.
*Tím ơi, hihihi, mẹ "hip" mà, lần đầu tiên mới chơi game đó chớ. Hồi còn ở VN, zen hay bắn mario ăn nấm đó, nhưng không ghiền đâu. hihihi, bắn ếch này không chiên bơ được nên không cho.
*Mich, nhà zen cũng giống mich thôi, không có game gì hết, thành thử nhà ngoại như là thiên đường, mỗi lần qua là phong tỏa hết mấy cái máy trong nhà ngoại, vợ chồng, con cái gì cũng bắn đùng đùng.
*anh Phước, xả stress đâu không thấy, thấy bị thua mà tức mình nên phải ngồi lì chơi cho bằng được. hihihi.