Saturday, October 27, 2007

tre tàn măng mọc

"Qua đường, lẹ lên con. Nắm tay Ba, nắm chắc." Đó là những ngày qua Mỹ, Ba dẫn con với anh Đào đi chợ. Ba không biết cửa vào và cửa ra tự động. Ba cha con đứng chờ vào ở cửa ra và chờ ra ở cửa vào. Qua ngã tư, con níu ba, tay đẫm mồ hôi vì sợ. Mười bốn năm qua, con không còn sợ khi qua đường. Con đã đi vào xa lộ. Con còn nắm lại tay Ba, dẫn Ba đi. Con lớn khôn, vững vàng rồi. Ba thầm lặng vui mừng vì con...
Ba tặng nhân ngày sinh nhật Út.

3 comments:

anh phước said...

ô, thật tình cờ, giống/na na (về chủ đề) như bài "tóc bạc" anh vừa viết quá.

zen said...

zen đọc bài anh viết rồi, cảm động lắm.

K.C.Q said...

Làm nhớ Ôn quá zen ơi ... hic hic hic..