Sunday, February 3, 2008

cuối từng

Chiều thứ sáu lo chuồn về sớm vì thấy cái to do list phải làm cho xong cuối tuần hơi bị nhiều. Về ghé chợ mua giấy cúng, bợ thêm một chậu cúc vàng, về thảy đồ vô máy giặt rồi bắt tay vô xếp đồ, dọn dẹp, vậy mà cũng loay hoay tới khuya. Sáng thứ bảy, nghỉ trời mưa, có nướng cũng không giòn nỗi nên lăn dậy lau chùi bếp, tủ lạnh, buồng tắm. Người xưa nói "ăn một mình đau tức, làm một mình cực thân", cái khoản ăn ngon mà ăn một mình thì không biết có bị tức không chớ làm một mình thì cực thân thiệt đó. Xếp xong hết mớ đồ là muốn nằm xẹp trên sofa, coi lifetime movies lắm rồi. Không hậm hực vì lỡ tuyên bố sẽ "dũng cảm, đảm đương" dọn dẹp trong ngoài một mình. Chuyện nhỏ! Hóa ra không nhỏ. Sao dọn hoài mà không hết. Nghĩ giờ này người ta la hét, lượn lờ trượt tuyết trên Snow Valley, có bị cực thân hông biết? Hút bụi xong thì đồng hồ cũng đã chỉ tới 3 giờ chiều. Gồng gánh nhau qua thăm nội, nghe nội ngồi khóc, kể tội "nẩu" một hồi lâu. Không biết nói gì cho phải, cắm cúi ăn xong rồi cáo từ ra về thôi. Đi Costco với mẹ, chổng mông lựa được trái dưa hấu (nói chổng mông là tại dưa hấu người ta để trong mấy cái crate bự mình lại muốn lựa trái tròn trịa để cúng nên phải làm vậy thôi), mấy trái bưởi, táo, với đu đủ. Ghé qua Trader's Joe tìm bông lay-ơn, bán hết. Về chợ Việt nam, đi một vòng, hết chợ. Đi ngang hàng bông của Mễ, thấy có bày một xứ bông gì vàng vàng, đậu xe xuống coi thử hóa ra là mai vàng. Tậu được cành mai này có bốn tiền thôi nè. Ở chợ người Việt nam, cành này ít nhất cũng hai mươi tiền. Mâm quả này có đủ "cầu đủ xài (xoài) đó chớ! Mãng cầu ở chợ có tí nị vậy nè, cầu vậy không biết có đủ lòng thành không nữa? :-)
Bình lay- ơn đủ màu này mẹ mua ở Trader's Joe. Chủ nhật dậy sớm nấu cháo hoa, nấu xôi chè, luộc thịt, gà, tôm, cua, xào nấu, dọn kịp lên cúng trước ngọ. Mưa không ngớt hạt. Đốt giấy, dọn dẹp, trộn gà xong là vừa tới superbowl. Dọn bàn cho mấy chàng nhậu, ông nào cũng than ê ẩm hậu quả của mấy con ếch ngày hôm qua chụp khi đi trượt tuyết. Đáng đời nhé! Chạy lên chạy xuống canh coi mấy cái màn quảng cáo với ca nhạc halftime. So với năm ngoái, quảng cáo không vui bằng.
Ăn lên, ăn xuống, ăn qua, ăn lại. Trời mưa thì biết làm gì bây giờ? Bởi vậy có người "khen" hơi được nặng ký.
Huhuhu, má ơi, lên lụm con về! (hình anh N.)

2 comments:

Anonymous said...

Good Job T.
L.

zen said...

Dạ, không dám! :-)