Tuesday, November 9, 2010

linh tinh coi đọc- tiếp

Cuối tuần trước nhà mình coi phim Diary of a Wimpy Kid. Dễ thương mà vui ghê. Coi xong mấy đứa bày trò in vân tay mình trên giấy nói ai đụng vô người đó bị nhiễm phù phép kiểu như đụng vô miếng cheese trong phim.
Hai đứa trước giờ không đọc loại sách này mà thấy Kh. của cô L. mê lắm. Tuần vừa rồi thấy mượn được cuốn ở thư viện hai đứa dành nhau đọc. Mẹ nhìn vô thì không hiểu mấy cứ thấy ô trống, chả biết là sách để đọc, hay là nhật kí để viết.
Mình còn coi thêm phim Prince of Persia. Từ dạo coi Brokeback Mountain cái bị ám ảnh cái cảnh và tâm trạng u ám trong phim nên cho dù hơi thích thích Jake Gyllenhaal cũng không để ý lắm. Tới phim này, không kể ngực trần nghe, đàn ông cỡ này cặp mắt đã dịu lại, nhìn chết người thiệt luôn.
Cuối cùng thì mình cũng đã thành TQC graduate- theo lời anh DHoàng. Khép lại 95 tập phim thấy mất mất hụt hụt cái gì. Chắc là thời gian bỏ ra coi phim nhiều quá, lâu quá nên khi trở lại bình thường, không biết làm gì để lấp chổ trống của mấy tháng, mấy tuần coi phim. Phim đánh tâm lý nên cao trào mở bằng Điêu Thuyền và kết thúc bằng Tịnh Thù. Không đọc nỗi Tam Quốc Chí nên phim nói sao nghe/biết vậy thôi nghen. Vừa coi vừa google mới biết vợ của Khổng Minh là một trong năm phụ nữ xấu nhất Trung Quốc. Mỹ nhân có bốn, xú nhân tới năm luôn. Vai Khổng Minh đóng được. Họ nói ở ngoài diễn viên Lục Nghị to cao mà sao hóa trang vô mình cứ liên tưởng tới con chuột bạch- loại nhỏ nha. :) Khi Lữ Bố gắn râu thấy nó giả gì đâu. Bàn tay của Tào Tháo thiệt không biết con thon đẹp như Tào Tháo Kiến Bân không ta?
Anh họ gởi theo chú mấy quyển truyện. Biết ý em nên gởi toàn truyện ngắn. Hôm qua con đi tập, mình lạnh quyn mền đọc nhờ đèn sân cỏ sáng trưng. Thấy tên Quế Hương nên giở ra đọc trước, trái với ấn tượng ban đầu, truyện Tre nở hoa mà mình đọc trong tuyển tập này thiệt là không biết nói sao. Lối viết đặc thù mà khi đọc, muốn trọ trẹ to lên chi mô răng rứa, nhưng nội dung thì hơi khó hiểu. Thời bây giờ chú gú có thể trả lời hết mọi chuyện, cớ chi QH không chịu khó kiểm tra chữ dùng trong truyện, abnormal cứ thành anormal. Nhân vật khi kêu cha khi bố. Khó tính chút vậy chứ cái gì đọc được cũng trân trọng. Sản phẩm đầu óc dù gì cũng là tâm huyết của người viết ra.

6 comments:

Dã Quỳ said...

Hổng hảo Quế Hương chút nào hết á Q. ui. Đọc mà thấy nghẹn ở cổ, hổng nuốt trôi gì hết trọi á!

Hay tại lại khó tính, chả biết nữa. :) :)

quyên said...

Quỳ, Q mới đọc QH lần đầu cách đây mấy tuần, ấn tượng với truyện 'Tiên ngồi khóc' nên tìm đọc vậy.
Nghẹn, chắc là nhỏ Bắc Kì không quen chữ của người Huế. j/k. hihihi

Dã Quỳ said...

Chữ ng` Huế thì quen mờ đọc truyện của QH thì lại hổng quen nè nàng ui. Hổng biết sao lun á .... Hay tại chưa bắt "trúng đài" á :) :)

Anonymous said...

Khai thi me book nay lam

quyên said...

Quỳ, ừ chắc vậy. :)

quyên said...

L. hôm qua đi hiệu sách, bợ một quyển rồi.