Ngày ba mẹ lấy bốn cái cuống nhau gởi dưới bát nhang của ông táo, đốt lên, rồi pha rượu cho anh em tôi uống trước khi bứng gốc rễ đi tha phương cầu thực, trong muôn vàn viễn cảnh, có tưởng tượng trong đầu hình ảnh ngày hôm nay, thằng Tư, con Út áo mão ra trường? Tuy hôm nay chỉ là một dấu nhấn trong bước đường học hành của cả hai đứa. Đường còn dài, khó khăn còn đầy rẫy trước mặt, không những cho cả hai đứa mà cho cả ba mẹ. Nhưng ba mẹ đừng lấy đó mà lo quá, truông khó nào mình cũng vượt qua, chả lẽ tới truông này, mình không cùng nhau qua nỗi sao? Cơ hội luôn sẵn sàng cho người có chí và siêng năng học hành. Ba mẹ cũng thấy đó thôi, thằng Tư đôi lúc hay quên trước quên sau nhưng là một đứa biết nghĩ, biết lo. Con Út đôi lúc thấy hời hợt nhưng buông ra cũng là đứa cứng cỏi.
Chẳng qua dưới mắt mình, tụi nó lúc nào cũng là hai đứa “nhỏ” thôi.
À, mà ba ơi, chuyện cái con nhỏ vừa khóc, vừa đuổi, “Ba về nhà ba, ba ở đi!” xem chừng ai cũng thuộc làu hết rồi, ba nhắc chi nhắc hoài vậy?
8 comments:
chờ
***kéo cái đòn ngồi chò***
Congratulation to Dao & Be. Of course la Ba & Me vui roi, vi dua nao cung ngoan va gioi do ma. :-)
L.
Bà sui, tui đọc xong thí cay cay sóng mũi and vui cùng gia đình bà. Gởi lời chúc mừng tới Đào and Út nghe... Mong những bước đi tiếp của 2 đứa luôn suông sẻ...
Tím
L. and Tím, cảm ơn hai bà nha! hic hic
DDu+o+.c nhi`n tha^'y nie^`m vui trong ba me. va` gia ddi`nh la` 1 ha.nh phu'c ra^'t lo+'n. Chi. ddo.c ma` vui la^y.
Cám ơn chị kiki!
con jai giong bo phet!!!hihihi
Post a Comment