Thursday, March 31, 2011

rừng nauy và t hoa thị

Đã lâu lắm rồi không đọc được quyển truyện nào. Toàn đọc vài chương rồi bỏ dỡ. Đến hôm qua thì đọc hết Rừng Nauy. Định bụng sẽ chẳng viết gì về nó thì gặp cậu em- hơi trịch thượng nên gọi là T với dấu hoa thị (để phân biệt nhiều nhiều T hiện hữu trong đời mình như T với hình trái tim, T với icon happy, T với dấu pound và nhiều T nữa.) Nói T* ơi, cuối cùng chị đã đọc xong Rừng Nauy. Vì T* có lần đã nói mình đọc cuốn này đi. Chị thấy sao à? U ám nặng nề và đầy nhục dục- đến lúc này thì mình vẫn phân vân dùng hai chữ này có đúng không nữa.
Không thích bằng Phía Nam biên giới, Phía Tây mặt trời. Có vài đoạn ấn tượng với cách viết của tác giả, hầu hết đọng trong chương ba.
Đoạn này là bản dịch của Trịnh Lữ:
Nhiều lần tôi đã thử với tay ra bóng tối, nhưng chẳng chạm thấy gì. Cái lập lòe nhợt nhạt kia vẫn còn đó, ngay ngoài tầm với của tôi.
Và sau đó, mình tìm được cái quote này trên wiki:
I would stare at the grains of light suspended in that silent space, struggling to see into my own heart. What did I want? And what did others want from me? But I could never find the answers. Sometimes I would reach out and try to grasp the grains of light, but my fingers touched nothing.
Không biết nguyên tác của tiếng Nhật thì làm sao nhỉ?
Và khúc này, mình thích nhất:
Tôi sẽ vặn chương trình bóng chày lên và giả vờ xem, rồi cứ thế cắt khoảng không giữa tôi và cái TV ra làm hai, rồi lại cắt mỗi nửa ấy ra làm hai nữa, cứ thế cho đến lúc có một khoảng không đủ nhỏ trong lòng bàn tay mình.
Khi gấp sách lại mình hơi thất vọng với sự gặp gỡ cuối cùng giữa Toru và Reiko. Có lẽ tác giả cho hai người gặp nhau để mở gút thắt về sự nghi ngờ giới tính của Reiko nhưng theo thiển ý của mình thì làm cho nhân vật Toru tầm thường đến tệ hại.
Cuổn này, mình đem theo ra sân tập mỗi chiều, nhưng có lẽ vì một tình tiết nhỏ trong truyện làm mình ráng đọc hết để xem Reiko và Midori có liên quan gì tới nhau không.
Trở lại với T*. Sau một hồi hàn huyên về sách và cuộc sống. T* nói em kể với chị một chuyện bí mật. Có lẽ bí mật cũng không phải là hai chữ đúng trong trường hợp này. Gọi là niềm riêng!
Chỉ là cuối tháng ba, chưa phải là cá tháng tư, nên những điều T* kể, mình tiếp nhận là sự thật. Điều mình ngạc nhiên hơn cả niềm riêng là thái độ của T*. Là mẹ, nhưng con chưa đủ lớn, và mình chưa đủ trải nghiệm nên chỉ có thể nói những câu bắt đầu như, ‘chị sẽ’, ‘có lẽ’.
Rồi lúc chạy bộ trên sân cỏ buổi chiều hôm qua, mình nghĩ về rừng Nauy và niềm riêng của T*. Một tiểu thuyết và một đời thực. Cùng lứa tuổi. Hai thời đại. Một trống rỗng u ám, một cầu tiến lạc quan. Sự trùng hợp ngẫu nhiên này, đem mình ra từ hư tới thực.
Và T*! chị nghĩ, những dằn vặt nội tâm, em có thể đem thực về với hư, và lấy tựa đề của một bài hát Beatles nào đó. Tỉ dụ như 'ngày hôm qua'!

13 comments:

Đậu said...

ẩn nhiều suy tư quá Q!

quyên said...

Ừ, Đậu, nên q vẫn lẩn quẩn nghĩ về nó hoài. :)

TM said...

Em đọc rừng Nauy 2 lần. Phía Nam Biên giới cũng 2 lần, cả người tình Spunik ( cùng tác giả với rừng Nauy) cũng 2 lần. Mà lần nào cũng trong 1 tâm trạng rất u ám nặng nề :)
Cũng có cảm giác như chị. Rừng Nauy nặng nề hơn PNNG..., cũng hẫng với cái kết thúc đó, nhưng ..em thấy cũng hợp lý cho cả suốt nội dung của cuốn sách.
Nói chung là..đọc mấy cuốn của ông đó, cứ thấy u u mê mê cả ngày chưa dứt ra được :)

Anonymous said...

Quyen cho chi tac gia and name of book. Cam on em. Chi Truc

bòn said...

em ddo.c xong vu+'t luo^n sa'ch ddi, ca?m tha^'y nhu+ bo? tie^`n ra dde^? mua 1 qua? ta. gia'ng vo^ dda^`u, ngoa`i cu.c u ra cha? ddu+o+.c gi` kha'c ...

Em 0 ra`nh tie^'ng nha^.t, nhu+ng vo^'n lie^'ng bo? tu'i cu?a em cho tha^'y, tie^'ng Vie^.t ga^`n vo+'i tie^'ng Nha^.t ho+n, ta.i vi` chi. thu+? ddo.c tho+ Haiku tu+` nha^.t di.ch qua Vie^.t vs. N di.ch qua Anh ma` xem, ba?n di.ch tie^'ng vie^.t co`n ra thi ra cu', tie^'ng Anh nghe vo^ duye^n te^. ha.i, cu+' nhu+ tha(`ng na`o xo^ng tu+` ngo~ vo^ nha` xo^? 1 tra`ng cho'i tai xong cha.y ma^'t. Tie^'ng Anh di.ch tie^'ng Nha^.t hay bi. du+ chu+~, ca^u Nha^.t co' 5 tie^'ng ma` di.ch qua English thi` tha`nh 3 ha`ng...

quyên said...

Mía, chị vẫn tự hỏi thực sự đời sống và tâm tư giới trẻ của Nhật thời đó là vậy sao? U ám nhưng phóng khoáng. Chị có cảm giác như bối cảnh là ở đâu khác.

quyên said...

Bòn, đọc cho biết vậy thôi. Ừ, chị ngạc nhiên sao thấy khúc tiếng Anh sao dài thòn. còn định là vài bữa đi thư viện mượn bản dịch tiếng Anh đọc thử sao. Rảnh mới đi!

quyên said...

Chị Trúc, là cuốn Rừng Nauy, và Phía Nam biên giới, phía Tây mặt trời của tác giả Murakami Haruki. Em thấy thư viện trên chị có hai cuốn này bằng tiếng anh và cuốn người tình sputnik bằng tiếng việt đó. :)
Chị muốn đọc thì gởi mail cho em nha.

Anonymous said...

Nghe quảng cáo quyển này hay lắm, mà giờ đọc bài này của Q với nghe Bòn nói vậy, mình skip.

Mình có quá nhiều u ám rồi, nên không muốn tích trữ thêm, giờ (tạm thời trong lúc này) chỉ đọc những gì dễ hiểu, thậm chí nhiều khi chưa đọc đã biết diễn tiến sắp tới, mà vẫn cắm đầu đọc, đến nông nổi này thì thật là chán chính mình (hôm nay nổi cơn rên rỉ nhiều quá)

TM.

Anonymous said...

Em có viết, viết nhiều lắm, nhưng chỉ là viết cho riêng mình. Vả lại như bác Trịnh Công Sơn đã nói, phải đi đến tận cùng tuyệt vọng thì mới thấy tuyệt vọng cũng đẹp như là một bông hoa.

"Tôi đã mỏi dần với lòng tin. Chỉ còn lại niềm tin sau cùng. Tin vào niềm tuyệt vọng. Có nghĩa là tin vào chính mình. Tin vào cuộc đời vốn không thể khác.

Và như thế, tôi đang yêu thương cuộc đời bằng nỗi lòng của tên tuyệt vọng."

- Có lẽ một ngày nào đó em sẽ viết về em, cho mọi người, và em có lẽ sẽ đặt tên bằng một bài hát của Trịnh Công Sơn.

-T*

quyên said...

Tí Mẹ, tui định dán bảng tìm mẹ lạc. U ám thì cứ tới rồi đi, tui lâu nay cũng không muốn rớ tới thứ gì. Rên rỉ thêm thì bà có email của tui mà hen. :)

quyên said...

Ừ, nếu nhẹ được lòng thì cứ viết, chị sẽ làm đọc giả đầu tiên chứ?
Chị thấy em trưởng thành chính chắn nhiều nè T*.

Huong said...

H duoc ban yeu mua cho 2 cuon nay, cung dan 1 loi la cuon Phia Nam bien gioi...hay hon nhung cuon khac cua ong. Cung chua doc het duoc nua, nhung ma thay tung doan van thi chau chuot, nhieu hinh anh va tinh cam...